Lại nhìn càn khôn khép vòng nhật nguyệt
khi bóng xuân thấp thoáng giữa lưng trời
Đã bao năm gõ nhịp buồn ly biệt
Nhạc lòng buông theo tiếng vọng trùng khơi.
Ta mặc ta cho ngày, đêm, năm, tháng
lạnh lùng trôi theo miên viễn thời gian
Gom quá khứ thả xuôi dòng phiêu lãng
tìm nguồn vui thao thức lúc canh tàn.
Để nhận biết mình còn nhiều hạnh phúc
tự nhủ lòng chớ quên thuở gian truân
Cứ mỗi năm lại âm thầm thắp nến
đón chào ngày thêm tuổi lúc vào Xuân.
Màu kỷ niệm để dành trong ký ức
đang dần phai theo mưa nắng phong trần
Nhìn nước lớn theo nước ròng...ra biển
47 năm bến cũ đứng lặng câm!
Tìm đâu thấy hạo nhiên mùa trăng mật
khi trần ai toàn mấy nhánh vô thường?!
Một chữ nhàn vui nhân sinh thích chí
biết đâu chừng Xuân sẽ thắm hà phương!
Mượn hoa lòng làm quà mừng Sinh Nhật
Chúc gì đây?! Tâm trí chợt vô hồn
Gửi vần điệu vào mênh mang tự sự
lòng buồn như cánh vạc nhớ cô thôn.
Bước cao, thấp theo bỗng, trầm viễn xứ
Tuổi hoàng hôn. Đời cuồn cuộn phong ba
Mừng Sinh Nhật. Cô lữ hề cô lữ!
Chúc riêng ta tiêu sái cuộc yên hà! (*)
HUY VĂN
(*) Chữ nghiêng trích từ Cầm Kỳ Thi Tửu
( Thơ Nguyễn Công Trứ )
--
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét