Thứ Hai, 2 tháng 4, 2018

Thơ xướng họa: Song Anh, Cao Mỵ Nhân, Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân, Ngô Đình Chương, Hồ Công Tâm

(hình minh hoạ)

[1]

BẠN và BÈ

Đâu đâu cũng có Bạn và Bè
Từ chốn thị thành đến lũy tre
Khốn khó gian nan thì ít Bạn
Giầu sang quyền quý tất nhiều Bè
Bạn thường thăm hỏi khi đơn độc
Bè chỉ đến chơi lúc hội hè
Hai thứ khác xa Bè với Bạn
Sa cơ mới biết Bạn hay Bè.

Vùng Cao Nguyên Bắc Mỹ

Boise, ID. 1978
Song Anh


[2]

QUANH BẾN CẠN

Thật buồn, ôi thiếu bạn dư bè
Nghe gió xạc xào thổi quán tre
Đôi lúc tưởng mình chưa biết chúng 
Nhiều khi nghĩ họ muốn vui bè 
Chán như cơm nếp phơi ngoài cội 
Nản tựa trà xanh hắt vỉa hè
Một thoáng lênh đênh quanh bến cạn
Mới hay thiên hạ thích chung bè

 CAO MỴ NHÂN 

[3]

BÈ VÀ BẠN

Dẫu biết người đời có Bạn Bè,
Từ trên đồi núi đến nương tre.
Kẻ thì đằm thắm lòng thương Bạn,
Người lại bôn chôn dạ kết Bè
Bạn giúp lúc cùng đau thống khổ,
Bè tìm khi tốt để cùng hè !
Tiểu nhân quân tử Bè hay Bạn…
Thất thế nhìn ra rõ Bạn Bè !

Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân

[4]

ĐOÀN KẾT AI ƠI

Huynh đệ chi binh lại rẽ bè
Tre già rắn mắt thế sao tre ?
Phe ta thun lại, đoàn bao bạn !
Đòn địch tung ra, hội mấy bè !
Dòng chính không theo, chơi mặt trái 
Thói quen cứ giữ, tụ bên hè
Thật tình tranh đấu mau tìm bạn
Nối kết ai ơi bỏ hết bè

NGÔ ĐÌNH CHƯƠNG

[5]

THÁNG TƯ ÔI BẠN VỚI BÈ ?!

Đồng Minh trở mặt đâu còn Bạn ?!
Lạc chợ trôi sông khó kết Bè !
Lỡ vận sa cơ nhờ đến Bạn
Nương thời dựa thế cạy trông Bè
Tử sinh bám trụ khôn tìm Bạn
Liều chết vượt biên phải đóng Bè
Sập tiệm rồi đây thôi hết Bạn
Tháng Tư gãy súng mất luôn Bè

Black April 2018
HỒ CÔNG TÂM

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét