Trên
cao lơ lững bóng trăng ngà
Đêm
khuya lác đác giọt sương sa
Gió
Bấc vi vu ngoài song cửa
Thấm
lạnh tâm tư kẻ xa nhà.
Đất
khách, cô đơn trên gác trọ
Vui
buồn, chỉ có một mình ta
Nổi
lòng chẳng biết ai sang sẻ
Chỉ
còn tâm sự với trăng ngà
Trăng
ở trên cao, nào có biết
Nỗi
buồn thầm kính kẻ ly gia
Vui
là vui gượng qua ngày tháng
Buồn
nào bằng cảnh sống xa nhà.
Thân
ta nào khác chi chiếc lá
Lìa
cành theo gió cuốn bay xa
Lang
thang, trôi nổi trên xứ lạ
Nhìn
trăng viễn xứ chạnh nhớ nhà.
Trần Gò Công/Lão Mã Sơn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét