Bốn mươi năm “giải phóng”
Đà nẵng đẹp hơn xưa
Cầu sông Hàn “hoành tráng”
Pháo bông soi sáng cả dòng sông
Người người hân hoan chào mừng
Ngày hội lớn **
Du khách cứ thế mà khen
Có biết đâu
Dân quê vẫn nghèo đói
Tết đến không có cơm ăn
Nói chi đến bánh Chưng bánh Tét
Một chàng trai trẻ nói với tôi rằng:
Ba cháu “liệt sĩ Cách Mạng”
Gia đình cháu “gia đình vẻ vang”
Làng xã xây cho Mẹ cháu “căn nhà tình nghĩa,cấp bốn”
Chỉ có vậy thôi
Mẹ cháu buôn thúng bán bưng
Cháu làm thuê làm mướn
Con cháu bắt ốc mò cua
Quần quật ngày đêm
Quanh năm suốt tháng
Phỏng lưng cháy trán
Không đủ áo cơm
Mồng năm
Ngày Tết
Cũng khoai với sắn
Cứ thế mà ăn
Cho đầy cái bụng
Tôi biếu anh hai triệu
Anh cúi đầu cảm ơn và rưng rưng nước mắt:
“Bác ơi ,lần đầu tiên trong đời
“Cháu nhận được số tiền quá lớn”
Bốn mươi năm “giải phóng”
Đà nẵng đẹp hơn xưa
Đêm đêm
Phố xá tưng bừng
Đèn hoa lộng lẫy
Café’ ,ca nhạc khắp nơi
Nơi nào cũng lắm kẻ ăn chơi
Có biết đâu
Các anh thương binh Việt Nam Cọng Hòa
Vẫn còn lây lất !!
Bốn mươi năm
Khá dài với đời người
Quá ngắn với lịch sử Việt Nam
Ta không than van
Không oán trách
Mai đây lịch sử sang trang
Xóa tan cờ đỏ -Cờ Vàng Tung Bay-
Hoàng Long
Tháng 3/2015
**29 tháng 3/1975 ,Việt cọng chiếm Đà nẵng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét