Thứ Ba, 3 tháng 4, 2018

Màu Nắng Chiều - Thơ Nhạc Nghiêu Minh


Nắng chiều đi qua bờ nhớ
Đem về tuổi xanh với nha
Chừng nghe tiếng yêu hơi thở
Từ đó nên thơ khởi đầu

Nắng chiều hôm nay đã mõi
Ta còn nỗi nhớ mông lung
Cơn mưa cuối đời về vội
Trôi xa ghềnh mộng muôn trùng
Ta hỏi sơn khê trên núi
Mang xuống đồng bằng giao mùa
Để ta mang liều thuốc bụi
Ru giữ tình nhau tuyệt mù
Nắng chiều âm thầm chậm bước
Hôn nhau phố núi lên đèn
Ngón tay vừa rời mắt ướt
Hoàng hôn dìu bóng vào đêm

Khi nào nắng chiều trở lại
Ta làm cơn say với mình
Nâng ly và với tay hái
Em là trái hạnh bình minh!
NGHIÊU MINH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét