Thứ Bảy, 14 tháng 4, 2018

MẢNH TRĂNG THƠ-Cao Mỵ Nhân và Thi Hữu


MẢNH TRĂNG THƠ

Từ lâu, để mực đọng nghiên vàng
Bút cũng âm thầm ngại điểm trang
Một nét ngọc phai thành lạc điệu
Bao lời châu nhạt lỡ tan hàng
Dẫu xuân còn đứng chờ hoa nở
Hay hạ đang ngồi đợi nắng sang
Thì cứ cùng thơ vui đối bóng
Theo trăng đi xé nửa thiên đàng

Cao Mỵ Nhân

Bài Họa:

LẠC DẤU ĐỊA ĐÀNG

Đây bức chân dung dẫu ố vàng
Vẫn còn phảng phất nét đài trang
Cố nhân từ độ chia đôi ngả
Kỷ niệm còn đây gọn mấy hàng
Lòng cứ nhủ lòng chờ hạ đến
Mặt mơ tưởng mặt hẹn xuân sang
Người ơi đã mấy thu tàn tạ
Lá phủ rêu phong dấu địa đàng

Hồ Công Tâm

TÌNH THƠ

Khi bóng thời gian bước vội vàng
Tập thơ ngày cũ ố từng trang
Người đi để mối sầu trăm ngả
Thơ khóc giùm ai lệ mấy hàng
Đất khách ngậm ngùi nghe bão nổi
Quê nhà héo hắt đợi mùa sang
Thơ ơi, hẹn đến ngày tươi sáng
Với cả Tình Thơ ở cuối đàng

Nguyễn Kinh Bắc

NỖI NIỀM

Khắp nẻo quê Nam mịt bụi vàng
Tìm đâu thời mộng giữa thôn trang ?
Tuổi già hoài nhớ nhà thương nước
Chiến bại đành tan ngũ rã hàng
Vóc hạc chưa sờn mùa tuyết phủ
Mái sương nào thẹn nắng xuân sang
Thủy triều xóa dấu chân trên cát
Còn sót trong mơ bóng Địa Đàng
      
Hồ Trường An (Troyes, France)

CHỐN ĐỊA ĐÀNG ?

Chim hót ngoài sân đón nắng vàng,
Cúc mai rực rỡ ngát thôn trang.
Câu thơ tao nhã tươi mầu mực,
Nét hoạ thanh tân thắm mấy hàng.
Phong cảnh hữu tình hoa lá trỗ,
Trời xuân dìu dịu bướm ong sang.
Tiếng đàn ngẫu hứng thêm huyền diệu…
Có phải này chăng chốn địa đàng ?
     
Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân

MỜI TRĂNG NHẬU

Ai biết niềm riêng của lá vàng !
Tiểu-đình vọng nguyệt giữa sơn-trang
Đóa hoa sương đọng vừa nghiêng nhụy
Nhóm kiểng trăng soi khéo thẳng hàng
Vạn-vật thế-gian mừng Hạ đến
Nhân-sinh tuế-nguyệt ngại Đông sang
Món ngon,trà, rượu mời trăng nhậu
Bằng-hữu, thơ/văn thỏa mọi đàng
                    
 Tiểu Bảo
ĐUỐI MẢNH TRĂNG THƠ

Mãi nhớ chiều xưa những buổi vàng
Thư tình cánh mộng dệt thiên trang
Hồn tung phóng lãng thơ liền mạch
Trí thả bồng phiêu chữ nối hàng
Viễn xứ văn chương đành bỏ lại
Quê nhà cơm áo cố trườn sang
Nhìn trăng thực chứng thề non nước
Xác lạnh hồn xiêu,đuối giữa đàng…
                    
Lý Đức Quỳnh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét