Chủ Nhật, 28 tháng 2, 2021
36 Thi sĩ đã cùng hoạ bài thơ THUYỀN TRĂNG của Thi sĩ SÔNG THU
Thứ Sáu, 26 tháng 2, 2021
CHUYỆN TÌNH ANH BÁN CHIẾU - Thơ Trần Công/Lão Mã Sơn
Anh lái chiếu Cà Mau tới vùng Ngả Bảy
Được cô khách hàng đặt
cặp chiếu bông
Anh bán chiếu và khách
đều còn trẻ
Hai người chưa ai có vợ,
có chồng
Câu chuyện đổi trao rất
dễ cãm thông
Từ chuyện mua bán, hoa
tình chớm nở.
Anh bán chiếu chào tạm biệt người yêu
Hẹn hai tháng sẽ giao hàng cặp chiếu
Về Cà Mau, tư tay anh dệt lấy
Anh lựa từng cộng lát tốt
nhuộm vang
Đôi chiếu rất đẹp,
nhưng anh không bán
Sẽ làm món quà chàng tặng
cho nàng
Để chứng cho lời minh
sơn, thệ hải
Hai tháng sau chàng đến
Vàm Ngả Bảy
Vát cặp chiếu bông đem
đến nhà Nàng
Nhưng cửa nhà đóng kín,
Nàng vắng bóng
Chàng tìm hỏi thăm những người hàng xóm
Mới biết nàng đả cất bước
theo chồng.
Anh bán chiếu tưỡng đất trời sụp đổ
Dấy lên nỗi buồn tan
nát cõi lòng
Chàng quyết tìm nàng hỏi rỏ đục trong.
Thương nhớ bạn tình , chàng buồn than thở :
(Hò Miền Nam): “ Hò ơ………..ơ……………ờ…
Chiếu Cà Mau nhuộm màu
tươi thắm
Công tôi cực lắm mưa nắng
dãi dầu
Chiếu nầy tôi chẳng bán
đâu
Tìm cô không gặp,..ờ…. ………Hò
ơ………….
Tìm cô không gặp, tôi gối
đầu mỗi đêm”.(1)
Rồi chàng tự trách:
“Người ta đã có chồng rồi
Chiếu chăng sao ấm bằng
người tình chung
Để mình ôm cặp chiếu
bông
Chờ đợi chi nữa, uỗng công đợi chờ”(1).
Đến quê chồng nàng ,chàng được hung
tin
Vì thương nhớ chàng, nàng lâm trọng bịnh
Cách nay mấy hôm nàng đã qua đời
Nghe tin buồn, anh bán chiếu rụng rời
Chàng tìm đến mộ người yêu bạc số
Đặt cập chiếu lên mồ người quá cố
Thắp một nén hương, nước mắt tuông
rơi.
Về Cà Mau, Chàng bỏ nghề bán chiếu
Để quên nỗi buồn bị mất người yêu.
Lão Mã Sơn
(1)-Trích trong tuồng cải lương” Tình
Anh Bán Chiếu
Thứ Năm, 25 tháng 2, 2021
CHI LẠ RỨA ? Thơ Nguyễn Thị Hoàng
“Chi lạ rứa, chiều ni tui muốn khóc,Ngó chi tui đồ cỏ mọn, hoa hèn.Nhìn chi tui hình đom đóm đêm đen,Cho tui tủi bên ni bờ cô tịch.“Tui ao ước có bao giờ tuyệt đích,Tui van xin răng mà cứ làm ngơ.Rồi ngó tui, chi lạ rứa hững hờ,Ghét, yêu, mến, vô duyên và trơ trẽn!“Tui đã tắt nỗi ngại ngùng bẽn lẽn,Bởi vì răng, ai biết được người hè.Nhưng màu chiều đã rũ bóng lê thê,Ni với nớ, có chi mô gần gũi!“Chi lạ rứa, răng cứ làm tui tủi?Tàn nhẫn chi với một đứa thương đau!Khối tình câm nên không sắc, không màu,Và vạn thuở chẳng nên câu luyến ái!“Chi lạ rứa, người cứ làm tui ngại,Biết sông sâu hay cạn giữa tình đời?Bên ni bờ vẫn trong trắng chơi vơi,Mà bên nớ trầm ngâm mô có kể.“Không muốn khóc, nhưng cứ từng ngấn lệ,Đọng làn mi ấp ủ mối tâm tình.Bên ni bờ hoa thắm bớt tươi xanh,Mà bên nớ huy hoàng và lộng lẫy”.
Nguyễn Thị Hoàng
Bẫy Thơ - Thơ Như Nguyệt
Thơ em nhẹ thoáng nhẹ mây trời
Thơ em có gió lung lay trăng vời
Thơ em có cả mặt trời
Có sao lấp lánh có thời nắng lên
Thơ em biển sóng mông mênh
Giòng sông định mệnh lênh đênh cả đời
Lời thơ tha thiết gọi mời
Ong tìm về tổ bướm tìm về hoa
Vườn thơ ong bướm ghé qua
Có hoa ngào ngạt có ma đa tình
Ma Nữ yêu thật thiết tha
Ghé rồi ở lại… thoát nào được chăng?
*
Nồng nàn lòng rộn sao, trăng
Anh ơi ghé nhé thơ đầy mây giăng
Thơ em nũng nịu mời chào
Có người mắc bẫy đi vào ngất ngây
Thơ em ngã ngớn nơi đây
Có người mắc bẫy vẫy vùng khó ra
Thơ em, anh vào xem nha
Ngây ngô, giản dị, lem nhem, mập mờ
Thơ em đôi lúc bơ phờ
Tới chơi, anh hãy vào chơi
Vườn thơ nở rộ lả lơi muôn mầu
Anh ơi quên hết muộn sầu
Dạo chơi thơ thẩn chốn này thiên thai
Hỏi lòng chớ có hỏi ai
Vì ai ngơ ngẩn vì ai thẩn thờ
Chờ anh, em vẫn mãi chờ
Có chàng ghé đến vườn thơ rộn ràng
Hai ta đối ẩm mơ màng
Thơ vui thay thế thơ buồn mênh mang
Quách Như Nguyệt
Thứ Tư, 24 tháng 2, 2021
LỜI GỬI MÙA XUÂN - Thơ Võ Đại Tôn
Võ Đại Tôn. / Hải ngoại,
Thứ Ba, 23 tháng 2, 2021
Thơ Ý NGA