Thứ Hai, 1 tháng 2, 2021

Kiếp Người - Thơ Hàn Thiên Lương

 

Chút rong rêu cần chi ta vướng bận
Trên bước đời lắm đồi dốc chông gai!
Lúc ngược xuôi thật nhọc nhằn lận đận
Chỉ một mình biết chia sẻ cùng ai!

Khi hụt hẫng vai quằn luôn thở dốc
Trong đau thương mới rõ được tình người
Lòng hờ hững ẩn tàng gương mặt ngọc
Ý hiểm sâu trong cười nụ tinh khôi!

Dẫu trăn trở cuộc đời luôn vẫn vậy
Hay đổi thay ảo hóa thật vô thường
Trên bước đi biết bao là cạm bẫy
Nỗi oan tình mờ lệ chuyện tai ương.

Người gắng sức bon chen:-Sao tội nghiệp!
Bận tâm hoài lặn lội cõi phù vân’
Mắt đổ lệ bao lần buồn tan hiệp
Cõi đi về ngày tháng cứ bâng khuâng!

Đêm tỉnh thức nghe hồi chuông cứu độ
Mấy hồi kinh lan tỏa tự miền xa
Sao bỗng thấy đất trời như gần lại
Giữa không gian ngàn khúc hát giao hòa.

Thôi cố giữ cõi lòng mình êm ả
Lắng hồn nghe thật kỹ tiếng chuông ngân
Lặng lẽ đưa thuyền tâm về bến giác
Vội vàng chi cộng nghiệp cõi phù vân!/

Hàn thiên Lương


Bạn gởi tặng vần thơ

khuyên nhủ tỉnh thức

hồi đầu thị ngạn

Tôi mạo muội trích dẫn

đôi câu kinh Phật gần xa

thay lời hồi đáp bạn


Thôi cố giữ cõi lòng mình êm ả
Lắng hồn nghe thật kỹ tiếng chuông ngân
Lặng lẽ đưa thuyền tâm về bến giác
Vội vàng chi cộng nghiệp cõi phù vân!/



NGÀY XUÂN TRIẾT LÝ SẮC KHÔNG


"Hữu Thể" Mần Răng Mà "Vô Thường" Cho Được Hĩ?


Nhân sinh "hữu thể" - bảo "vô thường" !!!???

Hai chữ "SẮC - KHÔNG" - ngút khói hương !!!

"KHÔNG" đẩy chân tâm đi "lệch" hướng ?

"SẮC" đưa tịnh trí chạy "sai" đường ?

Cảm quan "KHÔNG SẮC" luôn quờ quạng !!!

Chấp niệm "SẮC KHÔNG" cứ vấn vương !!!

Thây kệ cuộc "ĐỜI" - đừng triết lý !!!

An nhàn vui sống - khắp bao phương.


Thảo Chương Trần Quốc Việt



Tuệ Trung Thượng Sĩ đồng một ý:


Sắc tức là không, không tức sắc,

Ba đời chư Phật quyền biến đặt.

Không vốn không sắc, sắc không không,

Thể tính sáng làu, chẳng được mất”


“ Chấp niệm "SẮC KHÔNG" cứ vấn vương !!!

Thây kệ cuộc "ĐỜI" - đừng triết lý !!!

An nhàn vui sống - khắp bao phương.”


Lục tổ Huệ Năng bảo:


“ Ghét thương đừng để dạ

Phủi cẳng nghỉ an nhàn “


Tên đệ tử nhà quê xứ Thủ

mạo muội đổi lời Tổ

cho ăn khớp với Thảo Chương:


Sắc – Không đừng để dạ

Phủi cẳng sống an nhàn


Cuối cùng là Bài thơ “ Xuân vãn “

trứ danh của vua Trần Nhân Tông:


“ Niên thiếu chưa từng hiểu Sắc Không

Xuân về hoa nỡ Rộn Trong Lòng

Đến nay hiểu được điều Không Sắc

Xuân đến giường Thiền Ngắm Rụng Hồng”


Ngày xuân triết lý cầu vui

Nguyễn Nhơn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét