Anh lái chiếu Cà Mau tới vùng Ngả Bảy
Được cô khách hàng đặt
cặp chiếu bông
Anh bán chiếu và khách
đều còn trẻ
Hai người chưa ai có vợ,
có chồng
Câu chuyện đổi trao rất
dễ cãm thông
Từ chuyện mua bán, hoa
tình chớm nở.
Anh bán chiếu chào tạm biệt người yêu
Hẹn hai tháng sẽ giao hàng cặp chiếu
Về Cà Mau, tư tay anh dệt lấy
Anh lựa từng cộng lát tốt
nhuộm vang
Đôi chiếu rất đẹp,
nhưng anh không bán
Sẽ làm món quà chàng tặng
cho nàng
Để chứng cho lời minh
sơn, thệ hải
Hai tháng sau chàng đến
Vàm Ngả Bảy
Vát cặp chiếu bông đem
đến nhà Nàng
Nhưng cửa nhà đóng kín,
Nàng vắng bóng
Chàng tìm hỏi thăm những người hàng xóm
Mới biết nàng đả cất bước
theo chồng.
Anh bán chiếu tưỡng đất trời sụp đổ
Dấy lên nỗi buồn tan
nát cõi lòng
Chàng quyết tìm nàng hỏi rỏ đục trong.
Thương nhớ bạn tình , chàng buồn than thở :
(Hò Miền Nam): “ Hò ơ………..ơ……………ờ…
Chiếu Cà Mau nhuộm màu
tươi thắm
Công tôi cực lắm mưa nắng
dãi dầu
Chiếu nầy tôi chẳng bán
đâu
Tìm cô không gặp,..ờ…. ………Hò
ơ………….
Tìm cô không gặp, tôi gối
đầu mỗi đêm”.(1)
Rồi chàng tự trách:
“Người ta đã có chồng rồi
Chiếu chăng sao ấm bằng
người tình chung
Để mình ôm cặp chiếu
bông
Chờ đợi chi nữa, uỗng công đợi chờ”(1).
Đến quê chồng nàng ,chàng được hung
tin
Vì thương nhớ chàng, nàng lâm trọng bịnh
Cách nay mấy hôm nàng đã qua đời
Nghe tin buồn, anh bán chiếu rụng rời
Chàng tìm đến mộ người yêu bạc số
Đặt cập chiếu lên mồ người quá cố
Thắp một nén hương, nước mắt tuông
rơi.
Về Cà Mau, Chàng bỏ nghề bán chiếu
Để quên nỗi buồn bị mất người yêu.
Lão Mã Sơn
(1)-Trích trong tuồng cải lương” Tình
Anh Bán Chiếu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét