Thứ Bảy, 31 tháng 8, 2019

NƯỚC TA - Thơ Trúc Lang & Thủy Lâm Sinh

Kết quả hình ảnh cho hình ảnh ở bãi Tư Chính



Nước Ta tuy bé nhưng tinh thần vĩ đại !
Chấp cả thiên thu thách đố chân Trời ?
Thì sợ gì lũ Trung Cọng hù hơi,
Thử nổ súng xem ? Đo cho  sát ván !
Chỉ bọn chóp bu ngu si bội phản !
Mà quên Dân 90 triệu vùng lên ?

Đừng gục đường ? Xô ngã nhục sang bên !
Bắn thẳng Địch giữ vững TƯ CHÍNH BÃI ?
Dốc hơi tận Can Trường vươn áo vải,
Thì làm sao Nước tự hủy suy tàn ?
Giá Cha Ông Ta quyết trả tim gan,
Mắt không nhắm đầu đau thềm Địa Lục !

Nước Ta đó ? Thiên đàng hay Địa ngục !
Con cháu đây ! Những cụm khói cay nồng ?
Giạt về đâu ? Quên đi Hịch Diên Hồng !
Còn Xương Sống nghĩa là còn bão táp,
Còn uất hận cao hơn ngàn đỉnh tháp,
Máu rẻ hơn nước lã há hay sao ?

Không van xin phải chấp nhận lao vào !
Tim tẩm độc hóa ra tên hỏa tiễn ?
Phải trực chiến đừng quay lưng bại chiến,
Đừng sợ gì nước Lớn nhỏ so găng !
Mà sợ Ta không có chí công bằng,
Chỉ có lũ tướng Xã Hội Chủ Nghĩa.

Hãy tươm máu rơi rớt thềm Lục Địa !
Bằng tình yêu bất tử nóng đen ngòm ?
Ta lớn lên xưa đôi mắt vàng son,
Nay không lẽ bán trôn quên Tổ Quốc ?
Bạo lực quyết tan tành ngay Đại Cuộc ,
Xác quân thù hóa chất độc da cam !!!

TRÚC LANG OKC
Hạ Kỷ Hợi 2019

NƯỚC TA
(Tám với thi lão Trúc Lang)

Dân tộc ta vốn kiên cường bất khuất
Nhưng vụng đường sẽ ân hận  thiên thu
Sức của ta so với giặc ra sao
Đừng xúi dại sẽ rơi vào ngõ bí
Năm bảy bốn (1974) Hoàng Sa còn có Mỹ
Vẫn phớt lờ không cứu hải quân ta
Năm tám tám (1988) giặc Hán cướp Gạc Ma
Chẳng tiếp ứng Nga(*) điềm nhiên tọa thị
Năm Mười Hai (2012) Philippine cũng bị
Nghe Hoa Kỳ Bãi Cạn mất về Tàu.
Bọn Bắc Kinh chờ nước đục thả câu
Huậy Tư Chính thành điểm đầu tranh chấp (**)
Không khôn khéo coi chừng
 ta sẽ sập
Cái bẫy nầy các bậc sĩ phu ơi.

Thuỷ Lam Synh
Aug. 31, 2019
(*) 1988, Nga đang đóng quân tại Cam Ranh, không cứu Công binh VN.
(**) Nếu Tư Chính thành nơi tranh chấp: Từ các đảo bồi đắp Tàu cộng bắn hỏa tiễn khơi khơi vào khu vực rộng lớn, không cần trúng đích.
Tất cả các hoạt động thăm dò dầu khí, giàn khoan ngoại quốc đều rút hết, không ai muốn ở đây lãnh đạn. Việt Nam trước tiên là nước bị thiệt, không phải Tàu. Đó là chưa kể chúng dương đông kích tây, lợi dụng sự trả đúa của VN từ tàu ngầm hay từ
đất liền chúng tiến chiếm toàn bộ Trường Sa.

Thứ Năm, 29 tháng 8, 2019

CHƯA TAN BÓNG NGƯỜI - (Nhớ hiền thê) - Thơ Huỳnh Tâm Hoài



Hôm nay trời sắp vào Thu
Gió đưa nhè nhẹ…nắng u ẩn vàng
Vì đâu chiếc lá rơi ngang
Làm hồn tôi bổng bàng hoàng nỗi đau
Biết rằng người chẵng còn đâu
Mà sao như bóng trăng sao rọi vào
Giật mình tưởng giấc chiêm bao
Em thành cát bụi …cớ sao còn ngờ
Chim bay xé áng mây mờ
Cõi thiên thu, cõi đời giờ cắt ngang
Đường chim cuối nẻo mây ngàn
Nhìn trong sương khói chưa tan bóng người
HTH

Bài thơ đẹp là bài thơ lãng mạn - Thơ Như Nguyệt



Bài thơ đẹp là bài thơ lãng mạn
Thi sĩ ơi, em lãng mạn có thừa!
Anh làm thơ gửi em đọc sáng trưa
Thơ của anh giúp em thêm… lãng mạn

Lãng mạn quá nên bỏ quên thực tế
Thực tế phủ phàng, thực tế đau thương!
Mãi làm thơ bỏ bê chuyện bình thường
Cứ tối ngày ngồi trên mây bay bổng

Hồn bay bổng nên làm thơ bay bổng
Thơ bay bay, bay khắp bốn phương trời
Một ngày nào mỏi mệt, hết vẽ vời!
Ngày đó chắc em buồn và chới với

Cảm ơn anh làm thơ cho em đọc
Không có thơ chắc là em sẽ khóc
Khóc thật nhiều sưng cả mắt anh ơi!
Cảm ơn đời… được làm bạn với thơ

Cảm ơn thơ giúp đời đẹp tuyệt vời!

Như Nguyệt
29 tháng 8, 2019

Thứ Ba, 27 tháng 8, 2019

THẦN DƯỢC - Thơ Chẩm Tá Nhân


Người Việt Hoa Kỳ giỏi thiệt nghe.
Bỗng nhiên xuất hiện nhiều thần y.
Khám phá ra một kho thần dược 
Thứ nào thứ nấy thật diệu kỳ. 

Thuốc thần chữa cả trăm thứ bệnh. 
Thứ nào cũng hiệu quả thần thánh:
Từ căng da mặt đến ung thư,  
Từ làm trẻ thêm đến táo bón.

Có thứ biến hoá như Tề Thiên 
Hạ là cỏ, đông biến thành trùng .
Có thứ sừng hươu gây kích dục 
Có thứ giúp “ấp’ ngày ba lần.

Có thứ từ ba ngàn năm trước.
Có thứ vua chúa ngày xưa dùng. 
Có thứ viên và có thứ nước 
(Mà nước liều lượng hơn...chục lần!”

Ba ngàn năm trước? Dỡn chơi sao?
Con người văn minh đến cỡ nào?
Hay cuộc sống vẫn còn cổ lỗ?
Vua chúa ngày xưa, sống bao lâu? 

Những người quảng cáo thần dược ư?
Các cô cậu tuổi hãy còn thơ, 
Học y khoa từ đâu ra nhỉ? 
Mà giảng về bệnh như giáo sư?

Thần dược sao mà chỉ ít lâu 
Vài tháng, một năm biến mất tiêu!
Lại thấy xuất hiện  thần dược mới. 
Người bán tha hồ mà làm giầu.

Lúc trước có thứ thuốc thần thông 
Quảng cáo chữa bệnh đến cả trăm. 
Người bán liệt kê dăm bẩy thứ 
Rồi để tiếp theo, bệnh...vân...vân... 
 (chẳng biết bệnh vân vân là cái bệnh quái quỷ gì, 
  nhưng thần dược vẫn cứ chữa tuốt luốt)

Thần dược đến từ mọi cỏ cây, 
Trái nhàu, cam, quít, nghệ, chanh dây,
Tỏi, xương rồng...và nhiều nữa, 
Thứ nào cũng tuyệt diệu...Rồi đây 

Lần lượt chúng ta chắc sẽ thấy 
Rau muống, rau rền, rau...chi đấy, 
Cỏ lau, cỏ dại, cỏ...lăng nhăng
Sẽ lên ngôi thần dược cả thẩy.

“Sữa”ong chúa giờ hết “ép phê”
Có ông MC ca sữa dê.
Mai mốt sẽ ra “sữa” kiến chúa, 
Và “sữa” mối chúa nữa, vui ghê!

Thần dược được bầy bán khắp nơi.
Tiệm thuốc, tiệm chạp phô cũng...chơi.
Trung tâm băng nhạc, trên mạng “Net” 
Thần y tuổi chửa đến đôi mươi.

Có thần y kiêm nghề tấu hài 
Giảng thuốc hay hơn thầy lang tài.
Mua một tặng hai, ai cũng thích 
Còn tiền, nên còn mua dài dài.

Sáu tháng, một năm, thần dược mới.
Thần dược cũ, thôi, đừng nhắc tới.
Thần dược là thần, nên biến mau 
Cứ mua đều đều, sẽ sống mãi...

Mai mốt nếu có lên thiên đàng. 
Hay xuống địa ngục hãy nhớ mang
Theo mình dăm bẩy thứ thần dược 
Rao bán, kiếm tiền, sống cho...sang!

CHẨM TÁ NHÂN
08/25/2019

Chủ Nhật, 25 tháng 8, 2019

Tháng Tám Buồn Mưa - Thơ Ngọc Quyên



(Tình khúc mưa số 57)

Lá vẫn xanh , sao bay đầy lối !
Thu về chưa mà vội buồn mưa 
Xôn xao nỗi nhớ sang mùa
Khung trời bãng lãng buồn chưa hỡi người?

Mây giăng kín , nỗi sầu sướt mướt 
Thu trở mình , mưa lướt thướt rơi
Gió đưa cây cải về trời 
Cho hồn trơ trống nhớ người hắt hiu .

Nơi đây nắng sớm mưa chiều 
Hỏi tình ngày ấy có nhiều vấn vương ?
Mà sao ngần ấy tiếc thương 
Mùa thu đạp lá cho tương tư sầu.

Nụ hôn vội vã tình sâu
Nợ nhau một mảnh thiên thu ước nguyền
Em về nặng gánh truân chuyên 
Đêm đêm tủi phận hờn duyên kiếp người.

Dõi theo chiếc bóng bên đời 
Nghe mưa thức giấc rã rời từ ly
Biệt nhau mộng vỡ xuân thì
Lệ tràn gối chiếc còn gì ước mơ.

Hết rồi chiếc lá bơ vơ
Lìa cành biết có còn chờ đợi ai 
Gom từng nỗi nhớ thu phai
Vào tim mỗi độ mưa bay lạnh lùng .

Ngọc Quyên

Triết Lý Tình Yêu - Thơ Lê Tuấn

image.png

Tình yêu như giòng nước 
Tràn vào hai nhánh sông
Sông chảy ra biển rộng
Sóng ôm nhau cuộn vòng.

Nắng hôn trời biển rộng
Mây chuyển mình trên không
Gió cùng mây lay động
Mối tình biển mặn nồng.

Nước bốc hơi hội tụ
Hóa thành mây lang thang
Mây đùa vui trong nắng
Hóa thành mưa tặng nàng.

Giọt mưa trời rơi xuống
Tạm trú nơi trần gian
Ta và em hội ngộ
Mối tình duyên nồng nàn.

Lê Tuấn

Bướm Yêu - Thơ Trịnh Tây Ninh

Picture

Yêu anh, em sẽ mỉm cười
từng là đôi bướm suốt đời đi rong
dầu cho vất vả long đong
cũng xin sát cánh xa xăm chẳng đành

Yêu anh, bướm đậu trên cành
lá xanh, mây trắng, mộng lành đắp xây
có người thôn nữ qua đây
hái bông lúa chín đắm say tình nồng

Yêu anh, lan nở trong lòng
đem về miền núi, lên trồng chân mây
bướm bay, nỗi nhớ không khuây
niềm riêng chan chứa đong đầy trong tim

Yêu anh, bóng nguyệt minh chìm
dẫu muôn thử thách vẫn tìm về nhau
ngày đêm niềm nhớ dạt dào
Ô! con bướm nhỏ bay vào vườn thơ

Bướm về trong giấc chiêm bao
nhẹ hôn cánh mỏng xôn xao hát lời
trong mơ cũng nở nụ cười
mình là chồng vợ suốt đời yêu thương

Trịnh Tây Ninh

Thứ Sáu, 23 tháng 8, 2019

KIM CƯƠNG TRONG ĐỐNG RÁC - Thơ Trần Quốc Bảo


 Inline image
Cuộc thi Hoa-Hậu, ở bên nước Thái
Đoạt Vương-Miện là cô gái rất nghèo
Mười bảy tuổi hoa, nhan sắc mỹ miều,
Mint Chalida, chuyên nghề nhặt rác!
Lễ Đăng Quang, giữa tưng bừng hoan lạc

Inline image

Phỏng vấn em; Em thẳng thắn trả lời:
- “Lượm đồ phế thải, là nghề của tôi,
Tôi giúp mẹ, hàng ngày đi nhặt rác
Hai mẹ con tôi, sống đời đạm bạc
Bán ve chai nhưng lương thiện cuộc đời!”

Lại hỏi em: - Nay Vương-Miện đoạt rồi
Liệu Hoa-Hậu, có bỏ nghề nhặt rác?
Em thưa rằng: - “Chưa hề nghĩ gì khác,
Vẫn trở về nghề cũ, giúp mẹ tôi
Nếu kiếm thêm tiền, thì cũng tốt thôi!

Inline image

Tôi mong ước được vào trường Đại Học
(rồi em cười...) nhặt rác tuy khó nhọc,
Nhưng sống tử tế, có gì xấu đâu!”
Em lại cười rạng rỡ, chẳng ưu sầu
Khiến mọi người yêu em đều cảm động!

Chalida... gương mặt hoa lồng lộng!
Tâm hồn em... Ôi! đẹp biết bao nhiêu !!!
Lễ Đăng Quang bế mạc, vào buổi chiều
“Nữ Hoàng Sắc Đẹp” trở về khu rác
Bà Mẹ nghèo nhìn sững con, kinh ngạc!

Inline image
  
Chalida sụp xuống, lạy Mẹ Hiền
- “Thân xác này, nhờ ơn  Mẹmà nên
Tạ ơn Mẹ, Mẹ hiền... Con lạy Mẹ!”
Hai Mẹ con ôm nhau, mừng rơi lệ (*)
Cả bầu Trời Hạnh Phúc, phủ chung quanh ! 
           
Trần Quốc Bảo
                  Richmond, Virginia
        Địa chỉ điện thư của Tác Giả:
           quocbao_30@yahoo.com

Đam Mê - Thơ Quách Như Nguyệt + Trầm Vân



*Bạn hỏi tôi tình có gì kỳ ảo?
Sao tôi thường nhắc đến chuyện yêu đương?
Bâng khuâng chi, lụy tình chi, khổ não!
Làm thơ hoài? Không thấy chán hay sao?


*Tôi cũng từng thắc mắc, tự hỏi tôi?
Muốn buông bỏ vì tình yêu rắc rối 
Muốn tẩy xóa, quên hết mà không hối  
Nhưng mà nào… tôi có bỏ đựơc đâu?


*Cho dù biết tình khổ lụy, bể dâu
Vẫn đam mê như mèo kia thấy mỡ
Tình yêu nhiệm mầu, tình yêu rực rỡ
Khi đang yêu… tim khờ dại, mù mờ!


*Làm sao bỏ, ánh mắt anh như thế?
Vòng tay anh! Xiết chặt quá nồng nàn!
Nụ cười chàng làm mềm nhũn trái tim
Môi hôn đó, cửa thiên đàng rộng mở


*Làm sao bỏ, ngày đảo điên vì nhớ
Đêm rộn ràng, đêm ngà ngọc xuyến xao  
Làm sao bỏ mắt tình và môi ấm
Anh đưa em đi đến tận trời cao   
      

*Làm sao bỏ, cố hoài nhưng chẳng thể   
Em mê anh hơn ma túy, rượu say
Dẫu chưa thử những thứ làm ngây ngất 
Vẫn chắc rằng tim không thể lung lay!


*Chỉ có anh làm tim em rung động
Anh khiến em mơ mộng suốt đêm ngày
Đam mê này tưởng không gì thay thế
Có đâu ngờ phép mầu đến…. hên ghê!


*Em bây giờ  đang có niềm vui khác 
Một đam mê lành mạnh hơn mê anh
Mất thì giờ nhưng cũng …phê ra phết
Ghiền thật ghiền!  Em mê thơ hơn anh!


Quách Như Nguyệt



Mượn em đôi mắt đam mê
Cho tình tôi lượn đi về nhớ nhung
Biển nghiêng tiếng sóng trùng trùng
Cánh buồm tôi lượn tiếng lòng ra khơi

Mượn em lúng liếng nụ cười
Câu thơ tôi gọi tuổi đôi mươi về
Dại khờ ai nón lá che
Ngày xưa tình nép bên hè ngóng trông

Mượn em đôi má ửng hồng
Hây hây giọt nắng xoay vòng nhớ thương
Áo ai bay trắng góc trường
Tuổi ai mười bảy tròn hương thơ tình

Mượn em mấy lọn tóc xinh
Cột lòng tôi với bồng bềnh ngày xưa
Nép vào nhau ấm cơn mưa
Tóc ai lau ướt bao mùa chưa khô

Lau sao hết sũng ướt mơ
Lau sao hết tiếng gió chờ phố nghiêng
Lau sao hết nhớ nhung đêm
Vòng tay hò hẹn ru mềm ánh trăng

Mượn em ánh mắt nguyệt rằm
Bờ môi phượng đỏ  thiên thần bàn tay
Giữ tôi trong nắng mưa say
Dại khờ sôi nổi như ngày mới yêu

 Trầm Vân

Vọng Mãi Lời Ru - Thơ Như Nhiên Thích Tánh Tuệ



À ơi con ngủ cho tròn
Mẹ ru.. bể cạn non mòn vẫn ru 
Ơi à.. giấc ngủ mùa thu
Mẹ đưa qua những sương mù tháng năm.
Bàn tay lót chỗ con nằm
Dịu dàng ấp ủ, âm thầm sớm khuya 
Lời ru thắm đượm tình quê
Ầu ơ.. lặng cả tiếng ve muộn phiền.
 
Ơi lời ru mẹ dịu hiền!
Cho ngày thơ giấc thần tiên ngọt ngào,
Bàn tay mang phép nhiệm mầu
Chắt chiu, mưa nắng dãi dầu vì con 
À ơi.. con ngủ cho ngon..
Một vầng trăng khuyết đã tròn giữa đêm.
 
Lời ru gieo hạt bình yên
Mây trời rủ xuống ngoài hiên ngủ vùi 
Mẹ ru ấm chỗ Ngoại ngồi
Cho phai thương nhớ ngậm ngùi tử sinh.
Ru con, mẹ cũng ru mình
Ru niềm đau thủa bóng hình cách xa
Ru cho vẹn cả tình cha
Quan san vạn lý thiết tha giống nòi..
 
- Lớn khôn cách biệt mẹ rồi
Lời ru theo vạn bước đời của con.
Ru Đời, ru Đạo vuông tròn 
Thiên thu Tình mẹ hóa hồn núi sông..

 
Như Nhiên- Th Tánh Tuệ

Thứ Năm, 22 tháng 8, 2019

Tháng Tám Buồn - Thơ Trầm Vân




Tháng Tám mưa rơi nhớ gọi người
Dù che đôi bóng bước song đôi
Chỉ còn thấp thoáng bàn tay nắm
Những giọt chia xa rớt ngậm ngùi

Tháng Tám buồn nghiêng cánh phượng hè
Hạ sắp tàn rồi rối tiếng ve
Chợt thương áo trắng ngày xưa lượn
E ấp nụ cười chiếc nón che

Tháng Tám buồn lên những bóng cây
Xanh không níu được cánh chim bay
Người đi từ dạo mưa rưng rức
Rơi xuống giọt đau nỗi nhớ gầy

Tháng Tám bàn tay dài khói sương
Vuột cơn mơ, lạc bóng thiên đường
Trái tim du mục hồn sa mạc
Người ở phương trời, nhớ một phương

Tháng Tám người về ký ức xưa
Mưa rớt xô nhau tiếng gió lùa
Mái tóc tình nghiêng ươn ướt nhớ
Bao giờ kỷ niệm mới lau khô

Tháng Tám buồn mây trôi về đâu
Câu thơ lỡ vận rớt dòng sâu
Vớt lên bèo bọt câu tình lỡ
Sóng vỗ bờ xa nhớ bạc đầu


Trầm Vân