Thứ Ba, 13 tháng 8, 2019

VU LAN LÒNG CON DÂNG MẸ - Thơ Chương Hà

(hình minh hoạ)
Mới đó mà đã mười năm rồi mẹ
Thời gian qua nhanh quá
Nhưng chín lần giỗ
Mỗi năm mỗi xót xa, con nhớ mẹ thêm hơn
Phải đâu một ngày Hiền Mẫu, một ngày lễ Vu Lan
Con luôn dâng mẹ từng bông hồng đỏ
Trên bàn thờ, trên mộ
Như mẹ luôn thích hồng đó
Vì mẹ luôn muốn được sống đời với các con 
Muốn thương yêu, đùm bọc, cưu mang
trong vòng tay mẹ , dù xương xẩu, mỏi mòn
Sợ các con sẽ rất đau lòng khi cài hoa hồng trắng
Nước mắt nhớ thương mẹ không thể dần khô cạn
Hình bóng mẹ càng lung linh trong tâm hồn
Dẫu biết lòng ai cũng có một mẹ hiền
Trong tim con mẹ vẫn là Quan Âm, Thánh Mẫu
Là hào quang Đức Phật từ bi
Luôn trong sáng, nhân hậu, hiền lành , hỉ xả
Không phiền giận ai, không mất lòng dù một đứa trẻ
Hy sinh tất cả vì các con
Suốt một đời gian lao, khốn khó
Gương sáng dạy các con bao dung, độ lượng
Làm con người hiền đức, nhân nghĩa cho xã hội
Mẹ là người con tôn thờ, yêu quý nhứt cõi đời 
Chương Hà 
Vu Lan tháng 7-2019

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét