Chủ Nhật, 11 tháng 8, 2019

ANH HÙNG KHÔNG TÊN - Thơ Dư Thị Diễm Buồn



Bình minh rạng rỡ rừng xanh thẳm
Xào xạc gió đùa cành lá reo
Lanh lảnh nói cười xuyên nắng ấm
Sơn nhân thấp thoáng dưi chân đèo

Vai gùi, tay rựa, chân trần bước...
Anh theo lối mòn dáng lặng thinh
Đôi mắt đăm chiêu về phía trước
Bên đường lác đác khóm hoa xinh

Tò mò tôi lẻn qua đường tắt
Dẫm bước rào rào trên lá khô
Mùi cỏ hoa rừng xông hăng hắt
Cây xanh bóng mát tỏa bên hồ

Anh dáo dác, như tìm ai đó
Sơn nữ cùng anh chắc hẹn hò?
Âm vọng vi vu rừng lộng gió
Tiếng thác ầm tuôn khối nước to

Vạch cây, r lá nhìn thêm rõ
Người ấy chung trường trên lớp tôi!
Nhà ở cuối thôn vàm Rạch Cỏ
Xa nhau từ lửa dậy bên trời

Anh đứng đó, chừng như xa lạ
Bất chợt thy lòng mình bâng khuâng
Nắng len nhẹ cành cây kẻ lá...
Những kỷ niệm xưa... sao mà gần!

Ngày xưa hai đứa trưa hè nắng
Xách giỏ đi câu rạch sau nhà
Hớt cá lia thia đùn bọt trắng
Dưới trời xanh... trải nắng bao la 
  
Anh tng rau đắng tươi xanh ngát
Tặng cá bãi trầu nuôi trong keo
Tặng r ốc bưu, mớ ốc lác...
Ý tình anh đó, nước trong veo

Một hôm tan trường trời nổi gió
Cùng vào trại ruộng tránh cơn mưa
Anh bày xoài xanh, ổi, mận đỏ
Chấm cùng muối ớt mn cay chua

Hết cấp một, anh lên trường tỉnh
Tôi theo cha mẹ cũng ra thành
Xong phần hai anh xin vào lính
Bởi giặc khơi ngòi lửa chiến tranh

Từ đó chúng tôi không dịp gặp
Bôn ba anh trẩy khắp tiền đồn...
Đôi khi tôi thấy lòng se thắt
Bồi hồi nhớ người bạn cuối thôn

Biệt kích anh theo ngành Thám Báo
Liệt oanh ngang dọc khắp sa trường
Ngày Quân Lực theo đoàn ủy lạo
Tôi gặp anh nơi trại dưỡng thương!

Cảm động nhìn anh, tôi chợt khóc!
Nhạc lòng năm cũ vọng dư vang
Kỷ niệm xưa, ý tình châu ngọc
Cùng tấm lòng thành, em gái ngoan

Tôi khẽ gọi... bùi ngùi giây phút!
Anh sửng nhìn... hết sức bất ngờ!
Từ giặc tràn vào không tin tức
Nay gặp giữa rừng... tưởng trong mơ! 

“...Sau giặc chiếm quê hương thay đổi
Cha bị xiềng gông tội nguỵ quyền
Theo mẹ em đi kinh tế mới...
Phận bèo há qun cuộc truâchuyên!

Em ngỡ rằng anh ra ngoại quốc
Nửa đời bên đó sẽ giàu sang...
Không ngờ sau ngày miền Nam mất
Anh bỏ vào bưng lánh nguy nàn 

Tìm kiếm bạn cùng chung chí hướng
Quyết lòng chống lại bọn cường lang
Nuôi bầu lửa dũng trong tâm tưởng
Giành lại quê hương, diệt bạo tàn...”

Anh kể tôi nghe: “...Vùng Việt Bắc
Khí thiêng từ Huế đến sông Hồng
Hậu Giang sôi sục qua Đồng Tháp
Hờn oán sóng thần dậy Cửu Long....

Có những chiều buồn bên tháp cổ
Thành quách phế tích vỡ... hoang tàn
Tiếng kêu đứt ruột từ đâu đó...
Hận cũ Đồ Bàn dậy khóc than!

Những đêm  giữa lòng đô thị
Nhớ kẻ mài gươm dưới ánh trăng
Nhắc lại người sau nuôi dũng khí
Bất công, bạo lực... sẽ san bằng...”

Nhìn nhau mm cười... chàtừ giã!
Anh cùng sơn nữ đi vào rừng...
Còn tôdưới nắng trưa êm ả
Xao xuyến tấc lòng, nước mắt rưng!

Hỡi những anh hùng không tên tuổi!
Hỡi những người phụ nữ tuyệt vời
Lòng tôi h thẹn cùng sông núi!
Thẹn với rừng già, thẹn với tôi!

DƯ THỊ DIỄM BUỒN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét