(Tình khúc mưa số 57)
Lá vẫn xanh , sao bay đầy lối !
Thu về chưa mà vội buồn mưa
Xôn xao nỗi nhớ sang mùa
Khung trời bãng lãng buồn chưa hỡi người?
Mây giăng kín , nỗi sầu sướt mướt
Thu trở mình , mưa lướt thướt rơi
Gió đưa cây cải về trời
Cho hồn trơ trống nhớ người hắt hiu .
Nơi đây nắng sớm mưa chiều
Hỏi tình ngày ấy có nhiều vấn vương ?
Mà sao ngần ấy tiếc thương
Mùa thu đạp lá cho tương tư sầu.
Nụ hôn vội vã tình sâu
Nợ nhau một mảnh thiên thu ước nguyền
Em về nặng gánh truân chuyên
Đêm đêm tủi phận hờn duyên kiếp người.
Dõi theo chiếc bóng bên đời
Nghe mưa thức giấc rã rời từ ly
Biệt nhau mộng vỡ xuân thì
Lệ tràn gối chiếc còn gì ước mơ.
Hết rồi chiếc lá bơ vơ
Lìa cành biết có còn chờ đợi ai
Gom từng nỗi nhớ thu phai
Vào tim mỗi độ mưa bay lạnh lùng .
Ngọc Quyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét