Thứ Sáu, 23 tháng 8, 2019

Đam Mê - Thơ Quách Như Nguyệt + Trầm Vân



*Bạn hỏi tôi tình có gì kỳ ảo?
Sao tôi thường nhắc đến chuyện yêu đương?
Bâng khuâng chi, lụy tình chi, khổ não!
Làm thơ hoài? Không thấy chán hay sao?


*Tôi cũng từng thắc mắc, tự hỏi tôi?
Muốn buông bỏ vì tình yêu rắc rối 
Muốn tẩy xóa, quên hết mà không hối  
Nhưng mà nào… tôi có bỏ đựơc đâu?


*Cho dù biết tình khổ lụy, bể dâu
Vẫn đam mê như mèo kia thấy mỡ
Tình yêu nhiệm mầu, tình yêu rực rỡ
Khi đang yêu… tim khờ dại, mù mờ!


*Làm sao bỏ, ánh mắt anh như thế?
Vòng tay anh! Xiết chặt quá nồng nàn!
Nụ cười chàng làm mềm nhũn trái tim
Môi hôn đó, cửa thiên đàng rộng mở


*Làm sao bỏ, ngày đảo điên vì nhớ
Đêm rộn ràng, đêm ngà ngọc xuyến xao  
Làm sao bỏ mắt tình và môi ấm
Anh đưa em đi đến tận trời cao   
      

*Làm sao bỏ, cố hoài nhưng chẳng thể   
Em mê anh hơn ma túy, rượu say
Dẫu chưa thử những thứ làm ngây ngất 
Vẫn chắc rằng tim không thể lung lay!


*Chỉ có anh làm tim em rung động
Anh khiến em mơ mộng suốt đêm ngày
Đam mê này tưởng không gì thay thế
Có đâu ngờ phép mầu đến…. hên ghê!


*Em bây giờ  đang có niềm vui khác 
Một đam mê lành mạnh hơn mê anh
Mất thì giờ nhưng cũng …phê ra phết
Ghiền thật ghiền!  Em mê thơ hơn anh!


Quách Như Nguyệt



Mượn em đôi mắt đam mê
Cho tình tôi lượn đi về nhớ nhung
Biển nghiêng tiếng sóng trùng trùng
Cánh buồm tôi lượn tiếng lòng ra khơi

Mượn em lúng liếng nụ cười
Câu thơ tôi gọi tuổi đôi mươi về
Dại khờ ai nón lá che
Ngày xưa tình nép bên hè ngóng trông

Mượn em đôi má ửng hồng
Hây hây giọt nắng xoay vòng nhớ thương
Áo ai bay trắng góc trường
Tuổi ai mười bảy tròn hương thơ tình

Mượn em mấy lọn tóc xinh
Cột lòng tôi với bồng bềnh ngày xưa
Nép vào nhau ấm cơn mưa
Tóc ai lau ướt bao mùa chưa khô

Lau sao hết sũng ướt mơ
Lau sao hết tiếng gió chờ phố nghiêng
Lau sao hết nhớ nhung đêm
Vòng tay hò hẹn ru mềm ánh trăng

Mượn em ánh mắt nguyệt rằm
Bờ môi phượng đỏ  thiên thần bàn tay
Giữ tôi trong nắng mưa say
Dại khờ sôi nổi như ngày mới yêu

 Trầm Vân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét