Không một ai có thể
Biết lúc mình ra đi.
Thời gian không còn đủ
Tỏa sáng có mong gì?
Vậy hãy chậm và nhẹ
Nhấp ngụm trà ngon nhe!
Đời sống thực ngắn ngủi
Ta vẫn cảm thấy dài.
Làm nhiều việc, ta phải,
Mà cũng lắm khi sai.
Gần cả đời vươn tới
Mong được vững mạnh hoài.
Nhưng sớm muộn ngày cuối
Cũng sẽ đến, bạn ơi!
Vậy xin đừng trễ nải
Nhẹ nhàng, từ tốn thôi
Nhấp ngụm trà, chậm rãi.
Bạn ta, người này còn,
Kẻ kia mất, chuyện thường.
Tình bạn ta trân trọng
Nhưng ai mãi cạnh bên?
Trẻ con rồi sẽ lớn,
Và vỗ cánh tang bồng
Có ai mà tiên đoán
Tương lai ra sao không?
Nên nhẹ nhàng, chẩm chậm
Nhấp chén trà thơm hương.
Cuối đời ta cảm nhận
Thế nào là Tình Yêu,
Chốn Hồng Trần, thân phận
Cả trên những vì sao.
Ai là người lo lắng
Ta cảm kích ơn sâu.
Để ưu tư lắng đọng,
Thở ra, cười đi nào,
Rồi nhẹ nhàng, từ tốn
Nhấp ngụm trà cùng nhau.
Thời gian hãy chia sẻ
Với mọi người quanh ta.
Hãy gắng làm tất cả
Mọi thứ việc gì mà
Khả năng bạn có thể
Tạo niềm vui chan hoà
Cho bà con, huynh đệ
Những người quen, thân, sơ.
Hãy cho họ cảm thấy
Bạn đặc biệt quan tâm.
Bởi ai biết đâu đấy
Khi nào thì thời gian
Đưa họ về “chốn ấy”.
Ai cũng có thể nói
Nhưng đối thoại, mới cần.
Vui thú, ta đạt tới
Nên cùng nhau ăn mừng!
Một mình, ta cười mỉm,
Tiếng cười sẽ nổ ran
Khi ta tụ thành đám
Với những người thân, quen.
Tình người là thế đó.
Đơn độc, ta là chi
Không bạn bè, huynh đệ?
Vậy thì, các bạn nha,
Giữ liên lạc chặt chẽ
Giữa bằng hữu chúng ta.
CHẨM TÁ NHÂN
(phóng tác)
01/28/2021
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét