Thứ Tư, 6 tháng 1, 2021

VÀO THU.. - Thơ Mặc Khách

 

 Trời vào Thu mưa bay

Má Em màu hây hây

Tóc vươn theo làn gió

Ta nghe lòng đắm say

 

Thu về vui nơi nơi

Tình ơi sao chơi vơi

Lời Em nghe thánh thót

Hồn lắng…tiếng Thu rơi

 

Từng bước đi mơ màng

Hương Thu thơm nồng nàn

Yêu Em từ muôn thuở

Đất Trời còn lang thang

 

Này Em ai đang trông

Dìu Thu đi vào lòng

Yêu Em từ muôn kiếp

Sỏi đá chưa thành sông

 

Lá Thu vàng mong manh

Mắt Thu màu trong xanh

Chợt nghe lòng xao xuyến

Thời gian sao trôi nhanh

 

MẶC KHÁCH

 

VƯỜN XƯA CHUNG LỐI

 

 

Thăm lại vườn xưa nhớ đóa hồng

Cỏ cây hoa dại có buồn không ?

Hồng nhung một đóa em còn nhớ

Trả lại cho ai, ai ngóng trông ?

 

Em nỡ vô tình đến thế sao ?

Quên con đường cũ gió lao xao

Chờ ai ánh mắt cùng chung lối ?

Thấp thoáng bóng em nắng ngọt ngào

 

Đêm vẫn quạnh hiu bên góc đời

Với Trăng cùng gió ngắm sao rơi

Nhớ người thương cũ nay xa cách

Nhớ dáng em xưa nét rạng ngời

 

Chẳng trả hồng em trả gió Đông

Sao nghe buốt giá ở trong hồn

Ra đi lặng lẽ gieo thương nhớ

Là giết tình anh, em biết không ?

 

Lại một mùa Đông đến lạnh lùng

Bao mùa lá rụng tháng năm mong

Bao năm cách biệt em còn nhớ ?

Gặp gỡ làm chi, chỉ xót lòng !

 

Thăm hỏi hôm nào em có mong

Bao giờ thăm lại nơi vườn hồng

Cho anh nhắn khẽ lời nhung nhớ

Nhớ mãi dáng em tận đáy lòng …

MẶC KHÁCH

 

VỀ TỪ CÕI CHẾT
(Chiến Tranh _ Ngục tù)
 
 
Ôi đẹp quá một vừng đông ló dạng
Lâu lắm rồi nhìn lại mái tóc bay
Vẻ thanh tao kiều diễm má hây hây
Đôi bồng đảo vươn cao như mời mọc
 
Bàn tay em xóa vết đời ô trọc
Mắt em vui lấp lánh những vì sao
Lời dịu dàng vỗ về nỗi thương đau
Là tất cả những gì anh tha thiết
 
Từng ngón tay mân mê lời chưa hết
Trong âm thm len nhẹ những thanh âm
Thoảng trên vai hơi thở tiếng thì thầm
Anh quên mất một mảnh đời khổ hạnh
 
Vòng tay ôm sưởi ấm lòng hoang lnh
Tia nắng đời sao đủ ấm linh hồn
Bờ môi ngọt ấm áp từng nụ hôn
Là tất cả yêu thương em dâng tặng
 
Chiều dần tàn hoàng hôn đang tắt nắng
Môi tìm môi dậy cả buổi chiều xưa
Bàn tay thẹnchìu nhau mấy cho vừa
Nay im vắng chập chờn bao nỗi nhớ
  (em Ngọc Sương)
MẶC KHÁCH  
 
 
VINH DANH KHÔNG QUÂN
 
 
Không gian hỡi ! kiêu hùng, hằn nỗi nhớ
Của một thời lồng lộn giữa không trung
Chí làm trai in đậm nét hào hùng
Không nao núng anh đi vào lửa đạn
 
Xếp bút nghiên, giang đôi tay đón nhận
Nợ ân tình nợ đất nước điêu linh
Từng lệnh bay anh chấp nhận hy sinh
Lòng quả cảm khiến bao người thán phục
 
Dưới đôi cánh quân thù nghe khiếp đảm
Phòng không Sô Viết tua tủa vút cao
Giương cánh bay gào thét cùng lao vào
Giặc phương Bắc bao phen hồn run sợ !
 
Giữa thành phố, chiếc áo bay kiêu hãnh
Từng bước đi khiêm nhượng dáng oai phong
Chí hiên ngang lửa đạn chẳng sờn lòng
Muôn ánh mắt ngước nhìn lòng ngưỡng mộ
 
Cảnh giàu sang danh vọng đời tình ái
Anh lãng quên tung cánh giữa Trời Sao
Xác thân anh làm đuốc ở trên cao
Gương Anh Dũng muôn đời Tổ Quốc nhớ
 
MẶC KHÁCH  
 
 
VU LAN_NGÀY LỄ MẸ
 
 
Vọng tiếng chuông ngân chạm đáy hồn
Nửa khuya nhớ Mẹ lệ trào tuôn
Vu Lan còn mãi trăm năm nữa
Lòng vẫn chưa nguôi khóc Mẹ buồn
 
Thoáng đã 10 năm trăng viễn xứ
Mẹ về cõi Phật con đơn côi
Tim con đau buốt nghìn dao cắt
Mất Mẹ về quê vui với ai ?
 
Ví phỏng thời gian xoay trở lại
Con dành năm tháng để đền ơn
Bao năm chay tịnh Mẹ cầu nguyện
Biền biệt mình con giữa chợ đời
 
Bóng Mẹ còn đâu ? Gió ngậm ngùi
Cà Mau cách trở Mẹ đi tìm
Đường xa hun hút U Minh lạ
Một chuyến đò đêm xé nát tim !
 
Mẹ đến thăm với lon ruốc mặn
Mà lòng thương biển cả mênh mông
Hơn 20 năm rồi vẫn còn nhớ
Mẹ vẫn trong con thổn thức lòng
 
Con đã xa Mẹ lúc tuổi thơ
Mấy mươi năm qua Tết không nhà
Mỗi khi Xuân đến mắt nhòa lệ
Nghe pháo giao thừa lệ xót xa…
(2014 )
 
MẶC KHÁCH  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét