Nhớ xưa Sinh Nhật em
Anh vù lên Nguyễn Huệ
Lựa bó hồng nhung chưa nở
Gói vào một nụ hôn
Chờ em đi làm về
Đưa tặng em với ánh mắt
Say mê.
Năm nay Sinh Nhật em
Anh cũng lên Nguyễn Huệ
Nhưng bằng một giấc mơ
Bởi tuy cũng có xe
Nhưng không có vé
Về Việt Nam
Mà chỉ có mấy tờ Bill
Tiền nhà, ga, điện
Và riêng anh
Được thân tặng
Một cái tích két
Đậu xe dưới đường ngày quét rác
Anh không dám vào Florist’s
Giá cả làm anh rùng mình
Không thể qua Nordstrom
Chắc anh sẽ choáng váng
Lẽ nào vào Goodwill?
Anh lại không muốn tặng em
Một nụ hôn nào cả
Vì nụ hôn sẽ mặn
Nước mắt anh đầm đìa
Anh chỉ còn có thể
Vẽ một con mắt lên giấy
Và dòng chữ:
“Tha lỗi cho anh!”
Chu Tất Tiến. Sinh Nhật đầu tiên trên đất Mỹ, 1990.
Và một bài thơ chứa đầy nhung nhớ :
BỤI BAY
Bụi bay, gió cuốn vùi theo cát
Lấp tuổi ngày qua, dấu chân xưa (*)
Còn đâu những tiếng cười như hát
Tà áo thơ ngây đẹp sững sờ?
Em về, áo mỏng như khơi mộng
Lôi cuốn hồn anh đến dại khờ
Run rẩy tiếng đàn ai dâng sóng
Hình như e ngại vỡ cơn mơ...
Hoa phượng cũng ghen làn môi đỏ
Để lá lặng rơi lấp trang thơ
Làm anh cứ tưởng cơn mưa nhỏ
Ướt lá tình thư thật bất ngờ
Thôi nhé, ngày nao đầy mộng mị
Sách cặp vỗ về thương nhớ thương
Xin trả lại em, hồn thi sĩ
Một chút tơ vương rụng cuối đường
Chu Tất Tiến. Ngẫu Hứng.
(*) Thơ Thu Hoài.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét