Thứ Tư, 27 tháng 1, 2021

Thơ Á NGHI

 

Kính mời nghe Nhạc Sĩ NGUYỄN VĂN THÀNH phổ nhạc bài thơ này:
http://www.danchuca.org/DanChuCaPhoTho.shtml


CHẮC?
*
(Chia sẻ với quý Chị Em vướng phải những chàng mê Hoa Quả)
*
Hỏi rằng ông chắc có thương?
Miệng thì "Chắc... có!" ngọt đường biết bao,
Nhưng thương, không chắc chút nào
Hoa kia, nguyệt nọ quơ quào tinh vi.
 
Bồng thêm Bom, Lựu pha Chì
Hết hoa đến quả, cuồng si lắm “loài”.
Chắc tay, bắp thịt phô bày
Chân? Đi không nỗi, rối dây tơ tình!
 
Vậy mà Tết, chẳng đồng minh
Một mình ôm rượu-thất-tình say sưa
Ôm điều gian dối, lọc lừa
Vợ xa, con bỏ; đổ thừa cô Vy.
 
Cô Vy, cô Vít thiếu gì
Sao không thương nốt mê ly dịch Tàu?
Than chi nào?

Á Nghi, 27.1.2021
 


Kính mời nghe Nhạc Sĩ NGUYỄN VĂN THÀNH phổ nhạc bài thơ này:


KỲ!
Anh từ thần thoại bước ra?
Cao, to, vạm vỡ dân nhà chiến binh
Mà sao thích “Bé xinh xinh”
So đôi đũa lệch, chén tình mời ai?
 
Mắt không thấy rõ giặc ngoài
Thù trong đầy đấy, khỏe tay khoe “tài”?
Mồng nào cũng Tết nhậu hoài
Xách chi được dép mà bày hôn nhân?

Á Nghi, 27.1.2021




XINH TUỔI XUÂN THÌ
Bảo rằng xinh, hay rằng xinh
Em còn đòi hỏi:“Phân minh chỗ nào?”
*
Xinh khi gội tóc bờ ao,
Xinh khi để bóng trăng vào mắt em;
Khi ai hong tóc trước thềm,
Ru em điệu hát êm đềm dân ca.
 
Quần lãnh đen, áo hoa cà,
Nâng niu đọt bí, hái hoa mồng gà,
Chợ xuân em bước nhịp ba,
Ngây thơ, nhí nhảnh, lụa là nâng niu.
 
Dễ thương lí nhí lời yêu
Đêm về dễ ghét gió chiều truyền tôi:
Đây rồi! Sự sống đâm chồi,
Đây rồi nguồn cội bồi hồi nhịp tim!
*
Bảo rằng im, thời lặng im
Môi xinh chớ phải đi tìm lớn lao
Giữ nguyên những nét ngọt ngào
Hôm nào, hôm nảo, hôm nao đầu đình.
 
Em ơi! Đã bảo chữ Tình!
 
Á Nghi, 26-12-2012








DỄ THƯƠNG HẾT BIẾT
Hoa e ấp bên dây trầu xanh ngát
Má ửng hồng, chất phác lời chân quê
Anh vụng về kể lể chuyện si mê
Bướm khéo ghé, khi nắng về mừng Tết!

Á Nghi, 11-2-2008.





THU ĐÔNG KHÔNG NHỚ 
CŨNG VÌ MÙA XUÂN
*
(Chia sẻ với N. và chúc mau bình phục)
*
Buổi chiều con cá tương-tư.
Buổi mai con cá lừ-đừ quấn rong.
Không bơi vì nước ngược dòng,
Bơi qua thêm… ướt, lệ ròng sẽ dư.
 
Thả bay bong-bóng từ-từ,
Rong rêu lơi lả thêm nhừ châu thân.
Vẫy vi cứng-cáp đâu cần,
Mùa đông lạnh-lẽo, chờ xuân vẫy-vùng,
 
Vào xuân trăng đẹp vô cùng
Nghiêng riêng mặt nước, soi chung muôn loài
Đông, thu: biển động hoài hoài
Phải người cũng muốn ra oai đất trời?
Nằm yên cá hưởng thảnh-thơi,
Ung-dung chủ  nhật, nghỉ-ngơi an nhàn.
*
Thứ hai người sẽ khảy đàn,
Thứ ba cá vẫn mơ-màng mộng mơ,
Thứ tư, thứ sáu làm… thơ;
Thứ năm, thứ bảy người chờ có vui?
 
Ở đời sẵn dư ngọt bùi
Nên người muốn thử nếm mùi đắng cay
Khổ qua, ớt hiểm, tiêu… đây
Mật ong* lấy lại! Mật này: gấu đen!
 
Cá vàng, rong biển xinh chen
San hô, bè bạn… sắc xen muôn màu
Tội chi cứ phải âu-sầu
Giận nhau… đen đúa, nhìn đâu cũng buồn
Người hung không thấy giỗi hờn
Cá hiền, biển mặn; lệ hơn được gì?
 
Thì thôi! Người nhé! Thôi thì…
Thu, đông không nhớ cũng vì… mùa Xuân
Thì thôi! Gói những tình thân
Ép thành nốt nhạc ngân ngân đất trời.
 
Thì thôi! Ơi hỡi người ơi!
Nha-Trang, Đà Nẵng… cá bơi về nguồn.
Nhặt, khoan theo những chiếc xuồng
Không người, vẫn có những hòn núi cao
Vẫn còn hiền khúc ca dao
À ơi! Đất Mẹ ngọt-ngào biết bao!

Á Nghi, 30.10.2005
*Mật ong: Honey

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét