Ta lạc lõng mừng xuân trên xứ lạ!
Không mai vàng khoe sắc đó xuân sang!
Nhớ quê hương bao xuân đến huy hoàng,
Tươi sắc thắm muôn hoa cùng khoe nhụy.
Ngày đầu xuân gió mơi man rất nhẹ,
Én lưng trời bay lượn khắp không gian,
Nắng xuân hồng hôn nhẹ tóc giai nhân,
Vang tiếng pháo đón chào mùa xuân mới.
Khắp phố phường dập dìu đôi trai gái,
Đi lễ chùa cùng hái lộc đầu năm.
Quỳ bên nhau trong nghi ngút hương trầm,
Cùng khấn nguyện cho tình yêu tươi thắm.
Ta nhớ mãi những mùa xuân nắng ấm,
Nơi tuyến đầu cùng bạn giữ quê hương,
Đón xuân sang trong ước mộng bình thường,
Mong đất nước bình yên thôi lửa loạn.
Ta giờ đây nhìn mây trời ảm đạm!
Nơi xứ người tuyết trắng phủ mênh mông!
Đón xuân sang buồn nặng trĩu trong lòng ,
Thương nhớ lắm những mùa xuân quê mẹ.
Đêm giao thừa chúc nhau trong ngấn lệ!
Ta tài hèn lòng thẹn với non sông!
Để giờ đây khi xa cách ngàn trùng,
Ta lại nhớ khi xuân về đất mẹ!
Ngọc Trân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét