Thứ Ba, 13 tháng 4, 2021

TỪ CÕI VÔ BIÊN - Thơ đông hương


Anh về từ một cõi mơ
hồn lơ lửng gió, bơ vơ muôn trùng
mộ buồn, mưa ướt, đêm sương
phân vân chưa hiểu hướng phương đất_trời
*
Bao nhiêu Xuân đã về rồi
tháng Ba nhắm mắt trên đồi Charlie
chẳng nghe thằng bạn nói gì
trải poncho gói gọn thi thể mình
*
Hình như đạn réo chung quanh
mảnh bom nào cắm ngực mình phải không?
tay tê, chân liệt, vô hồn
khẩu M79 còn tròn trong tay
*
Đời anh còn chút mắn may
được nằm trong chiếc quan tài gỗ thông
toàn thân phủ lá cờ vàng
anh về nhà mới Nghĩa Trang Biên Hoà
*
Anh giờ bóng quế_hồn ma
vẫn em thương nhớ...cứ 3, 4 ngày
em vào quét dọn lá rơi
lau bằng nước mắt ảnh người tình xưa
*
Thương em quá trẻ...vẫn chờ
nợ em nhiều lắm, bao giờ trả xong
thủy chung...không chịu lấy chồng
cứ vành khăn trắng quấn quanh trên đầu
*
Muốn ôm em...mà làm sao
chì biết hôn gió, lòng đau...miên trường
đông hương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét