O ơi, ở lại có buồn không?
Tui đi, nghe đứt đọan cả lòng
Chiều nao hai đứa về chung lối
Chừ chỉ mình O bên bến đông
O ơi ở lại nhớ giùm tui
Chiều xuống về mau kẻo túi trời
Một mình O bước trên đường vắng
Ngại lắm O ơi, bước lẻ loi
O ơi, ở lại khép phòng đơn
Kẻo gió lùa song lạnh buốt hồn
Vai áo đơm sương chiều cô quạnh
Đón buổi sang mùa thêm héo hon
O ơi, giã biệt mà lòng đau
Bước khẽ chân đi, tiếc nhịp cầu
Sông Ngân hai bến nhiều thương nhớ
Ô Thước biết còn nối tiếp nhau?
O ơi, gửi lại nửa hồn tui
Một nửa mang theo cũng rã rời
Bao giờ tui trở về chốn cũ
Ghép lại cả hồn cho đủ đôi?
BT
Bài Thơ Tháng Tư
Tháng Tư cất bước lên tàu
Ra đi, mang một niềm đau đoạn trường
Tháng Tư rời bỏ quê hương
Không dưng thành kẻ tha phương, lạc loài
Tháng Tư góc trại ngậm ngùi
Khi nghe tin báo đổi dời quê xưa
Tháng Tư, tiếc mấy cho vừa
Màu cờ yêu dấu, Quốc Ca… mất rồi!
***
Tháng Tư viễn xứ xây đời
Bơ vơ, bỡ ngỡ, bên trời lạ, xa
Tháng Tư vùn vụt trôi qua
Bao nhiêu năm tưởng… phôi pha nỗi buồn
Tháng Tư… vẫn một tủi hờn
Từng giòng kỷ niệm chập chờn, quắt quay
Tháng Tư, nhớ mãi ngày này
Đau thương, máu lệ, ngập đầy quê hương
Tháng Tư, giờ cuối… thê lương
Việt Nam phủ một màu tang ngất trời
***
Tháng Tư lại đến nữa rồi
Nhớ ngày Quốc Hận, bùi ngùi, lệ sa
Tháng Tư, vẫn mộng gần xa:
- Bầu trời quê cũ thăng hoa sắc cờ -
Bảo Trân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét