Nến mặt trời đốt đầy ăm ắp
Thiên Kim
Tổ quốc tri ân
Bửu Truyền
(Họa)
Tay vẫy chào anh yêu dấu nhé!
Giã từ anh chua xót ê chề
Kẽm gai khép kín cổng man rợ
Nhói buốt con tim giọt oán thù!
Anh lê bước liêu xiêu tàn tạ
Môi mấp mấy lời nghẹn hết hơi
Bao cát làm quần, áo tả tơi
Tay che lấp mắt buồn hiu hắt.
Chiều Kàtum nỗi niềm quay quắt
Em ngước mặt, khóe mắt đẫm sương
Lòng ngổn ngang sỏi đá trải đường
Thương anh quá chết dần trong sống!
Người trai hùng, dọc ngang sông núi
Đời lính chiến đem lại lạc an
Mang hạnh phúc thay thế khóc than
Đánh tan giặc dã man gây họa!
Để rồi anh hứng cảnh đày đọa
Phải gánh họa nhà mất nước tan
Phải gãy súng, cờ rủ để tang
Người nằm xuống không nơi an nghỉ!
Kẻ sống sót giữa nanh ác quỷ
Từ giàu hóa nghèo rớt mồng tơi
Vượt biên, thoát cộng, đổi thay đời
Dẫu chết trên biển hay núi đồi.
Gặp hải tặc không hề hối tiếc
Còn hơn sống với loài dâng nước
Cho quan thầy, nô lệ nhục ơi!
Con cháu phải căm hận suốt đời!
Như mái gà giữ gìn trứng ấp
Tình yêu nước trong anh đầy ắp
Sống vi tướng với cả tình thương
Thác hóa thần tượng tạc núi giữa rừng.
Tổ quốc tri ân các anh mãi mãi!
Bửu Truyền
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét