Thứ Ba, 20 tháng 4, 2021

LỜI TẠ TỘI - Thơ Ngô Minh Hằng

 

LỜI TẠ TỘI
(Nhân ngày Giỗ Tổ, kính dâng Anh Linh Quốc Tổ nước Việt Nam)
Ngô Minh Hằng 
*
 
Trong hương khói, dâng tấc lòng thành kính
Con cúi đầu xin Quốc Tổ thứ tha
Tội của con không giữ được sơn hà
Để cơ nghiệp lọt vào tay giặc đỏ
 *
Để dân tộc bao năm rồi khốn khổ
Người mẹ hiền đành bán máu nuôi con
Gái mười hai môi đỏ thắm màu son
Trai niên thiếu vùi đời trong thác loạn
 *
Trẻ lên ba đã chuyên nghề lượm rác
Và lao nô xuất khẩu gởi dân đi
Nét quốc hồn quốc túy có còn chi
Ngoài dinh thự của một bầy ác thú
 *
Nước đã mất thì nhà đâu còn nữa
Nên niềm thiêng tôn giáo cũng điêu linh!
Khủng bố, tù lao, vùi dập, tội tình
Nỗi oán hận đã ba miền rên xiết
 *
Sóng căm phẫn như triều dâng đáy biển
Biến thân người thành đuốc lửa hy sinh
Nơi tôn nghiêm thành căn cứ đấu tranh
Và thôn bản thành tuyến đầu khói lửa
 *
Con có tội để quê hương bức tử
Để gia tài Quốc Tổ phải tan hoang
Núi thẳm rừng xanh sông biếc bạt ngàn
Mỗi tấc đất là tiền nhân xương máu
 *
Đã để lại cho giống nòi, con cháu
Mà nay con làm mất cả gia tài
Mấy chục năm rồi con nặng trên vai
Niềm nhục tủi của nỗi hờn vong quốc
 *
Con mong lắm một ngày trên đất nước
Khổ đau qua, còn lại những xuân vàng
Để Việt Nam chung hưởng ánh vinh quang
Cùng nhân loại trong tự hào dân tộc
 *
Viết những bản trường ca mà con khóc
Lệ từng hàng như máu đẵm thơ con
Dòng lệ u hoài xót nước thương non
Chảy đơn độc trên bước đường viễn xứ
 *
Tội lớn qúa, không thể nào tha thứ
Nên từng ngày con khổ với niềm đau
Lòng xót xa, con thắp nén hương cầu
Cho dân tộc thoát qua đời hung hiểm
 *
Cho đất nước cùng năm châu mà tiến
Quốc Tổ ơi, xin giải cứu dân lành!
Giúp muôn người trong chính nghĩa đấu tranh
Được hoàn tất trong niềm vui chiến thắng
 *
Thơ con với hồn con, trong như nắng
Dâng lên NGƯỜI, tạ tội với quê hương!
 
 
Ngô Minh Hằng
2001

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét