Thứ Bảy, 21 tháng 3, 2020

BÓ TAY! - Thơ HUY VĂN



Bình Định Vương (1) nếu có thể tái sinh
ắt sẽ phải vào tù nằm đếm vài cuốn lịch
Vì giặc Tàu khi xưa vốn là thù địch
nay đã là quan thầy của một bọn Hán nô.

Bắc Bình Vương (2) nếu còn chút ruộng khô
cũng sẽ không có chỗ để giương cao ngọn cờ bắc phạt
Bởi đất sẽ bị trưng thu vì quan tham đâu cần canh tác
mà chỉ đêm ngày lo buôn dân, bán đất của Cha, Ông.

Việt Quốc Công (3) dù muốn tận lực với non sông
cũng chẳng có quân để đánh tràn qua Ung-Quảng(4)
Vì nhà nước chỉ lo tốt cò, béo đảng
nên Quân Đội chỉ toàn lính kiểng mà thôi!

Việt Nam vốn đã là mớ giẻ rách lâu rồi
từ nhân lực đến tài nguyên đất, biển!
Đất: quan tham tha hồ tranh, đoạt, chiếm
Biển: chóp bu nhắm mắt hiến Bắc Kinh.

Sau lớp ngụy trang bằng cao ốc, bin đinh
là sắt máu của một lũ ngông cuồng, thối nát
Hào nhoáng phố phường là bình phong đốn mạt
che đậy dã tâm của " Sống chết mặc bây!".

Nếu phép mầu nào cho tiền nhân sống lại hôm nay
Họ cũng sẽ nhồi máu cơ tim mà chết ngay lập tức
Vì 4000 ngàn năm máu xương và công sức
đã không thể ngăn làn sóng của ngoại xâm.

Như căn bệnh ung thư cứ thế mãi lan dần
nên tình thế hôm nay coi như hết thuốc chữa
Bọn phỉ quyền hiện nguyên hình là một lũ bựa
trên bưng, đội Tàu phù, dưới chà đạp lương dân.

Vận nước bây giờ như sợi chỉ buộc ngàn cân
khi hồng thủy dậy ba đào từ phương Bắc
Quê hương đã lần hồi rơi vào tay giặc
Đấng anh hùng có sống lại cũng ...bó tay!

HUY VĂN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét