Thứ Sáu, 27 tháng 3, 2020

Sợi tóc già nhẹ rơi - Thơ Lê Tuấn



Trắng rơi một sợi tóc già
Bỗng đâu buồn đến lệ nhòa ướt tay
Rượu vơi lại muốn rót đầy
Cõi lòng vương vấn mây bay cuối trời.

Ngoài sân cánh bướm lả lơi
Một vườn hoa nở giữa trời mây xanh
Nhìn con chim sẻ chuyển cành
Nhớ em thuở trước yếm xanh áo hồng.

Chuyện xưa tình cũ nao lòng
Em từ tóc biếc đợi mong ngày về
Nào ngờ tâm sự não nề
Chiều tà nhuộm tím buồn tê tái hồn.

Bóng chim nào đậu bên cồn
Tiếng kêu não nuột cho buồn bơ vơ
Bến sông cò trắng nhởn nhơ
Buồn nào vương vấn, lông tơ trắng đầu.

Lê Tuấn
“nhìn sợi tóc trắng rơi chợt thấy buồn”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét