tôi ngồi yên nhìn ra khu vườn
cảm tưởng như nhìn một khoảng trống
thỉnh thoảng có vài bông hoa
và vài đóm lửa không biết ai thắp lên
không đủ soi những góc tối tâm hồn trông đợi
khung trời bao dung vẽ lên những đôi mắt
và những nụ cười ẩn trong mây
lời nói trở nên vô thanh
những trăn trở hòa tan vào vô cảm
có nên bi quan trước cảnh đời khốn khó
con rùa đội tượng đá
tráng sĩ cầm gươm thiêng
lắc đầu không muốn tin tất cả đã là phế tích
cười hả hê rượu hồng đào tung tóe
uống thấu tâm can những đêm trăng úa
cần chi đám chữ nghĩa dư thừa
tia lửa nhỏ ký ức đủ làm nức nở
ta cần thứ ánh sáng đó để nhắc mình còn hiện hữu
những bóng hình ẩn hiện bay lên cao
thời khắc giao mùa đất trời chuyển động
bài học khải huyền của những thiên thần nằm im
mỉm cười với những mâu thuẫn tan vào bài thơ tình nghĩa
và câu sám hối chưa kịp thốt ra
vẫn đi trên những con đường sáng, tối
bao nhiêu giả thuyết và nghi ngờ
chất đầy một đống cao như núi
người cứ bảo ta : rượu uống mềm môi
ta nào biết gì đâu, chưa uống đã say
thôi thì cứ tiếp tục rong chơi chờ đêm tàn
đốt một nén nhang lạy bốn phương
liêu xiêu vài câu thơ lang bạt
gửi về xa xôi như gửi cho mây
thy an
đầu xuân 2020
cảm tưởng như nhìn một khoảng trống
thỉnh thoảng có vài bông hoa
và vài đóm lửa không biết ai thắp lên
không đủ soi những góc tối tâm hồn trông đợi
khung trời bao dung vẽ lên những đôi mắt
và những nụ cười ẩn trong mây
lời nói trở nên vô thanh
những trăn trở hòa tan vào vô cảm
có nên bi quan trước cảnh đời khốn khó
con rùa đội tượng đá
tráng sĩ cầm gươm thiêng
lắc đầu không muốn tin tất cả đã là phế tích
cười hả hê rượu hồng đào tung tóe
uống thấu tâm can những đêm trăng úa
cần chi đám chữ nghĩa dư thừa
tia lửa nhỏ ký ức đủ làm nức nở
ta cần thứ ánh sáng đó để nhắc mình còn hiện hữu
những bóng hình ẩn hiện bay lên cao
thời khắc giao mùa đất trời chuyển động
bài học khải huyền của những thiên thần nằm im
mỉm cười với những mâu thuẫn tan vào bài thơ tình nghĩa
và câu sám hối chưa kịp thốt ra
vẫn đi trên những con đường sáng, tối
bao nhiêu giả thuyết và nghi ngờ
chất đầy một đống cao như núi
người cứ bảo ta : rượu uống mềm môi
ta nào biết gì đâu, chưa uống đã say
thôi thì cứ tiếp tục rong chơi chờ đêm tàn
đốt một nén nhang lạy bốn phương
liêu xiêu vài câu thơ lang bạt
gửi về xa xôi như gửi cho mây
thy an
đầu xuân 2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét