có những sớm mai vừa thức dậy
nằm nghe chim hót trước sân nhà
con chim ở Mỹ hót tiếng Mỹ
mà lời chim lại rất quê xa
anh nhớ vô cùng anh trẻ thơ
chim đầu cây ổi hót ban mai
là khi mẹ thức lo về chợ
vẫn gọi anh mau dậy học bài
mới đó mà anh đã bạc đầu
và anh cũng đã phải mồ côi
mẹ cha đi hết – quê ngàn dặm
còn cứ lang thang mãi xứ người
có lắm đầu ngày anh thức dậy
một mình nằm nhớ mỗi chia tan
con chim Mỹ thì hót tiếng Mỹ
anh vẫn nghe đầy ắp Việt Nam
đành đoạn đời nhau
em ở miền trung dạt xuống nam
mấy đông còn lạnh bấy mưa phùn
ta theo đã lắm mùa sông rạch
đành tóc bay mù nắng Cửu Long
em lấy chồng xa bỗng sắt se
Quảng Nam lời biển gió nồm quê
những hôm chiều xuống bên song cửa
em vẫn buồn riêng một lối về
ta cũng tang bồng phơi áo lính
cũng chưa quen lắm nỗi quê người
gặp em cùng có trăng châu thổ
trên mắt đồng hương lặng lẽ soi
hai đứa bất ngờ chung viễn xứ
hiểu nhau - cất giữ một chân tình
phương nam trời đất nuôi lưu lạc
mà vẫn đời nhau cứ đoạn đành…
Hoàng Lộc
(từ: trang thơ HL)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét