Gia đình tôi, người tị nạn Cộng sản:
Cha mẹ tôi đã lìa bỏ quê hương
Di cư để xa lánh đảng bạo cường!
Đến phương nam tìm an lành cuộc sống
*1954 cha mẹ tôi dìu dắt
Lũ con thơ khăn gói và lên tàu
Miền nam tươi vui đón nhận đồng bào
Cùng dân tộc đã gặp nhiều gian khổ...
*Phương nam hạnh phúc, tự do và no ấm
Nhớ quê nghèo miền bắc ngập đau thương
Không bao lâu, mẹ tôi nhận tin buồn
Ông bà tôi bị đảng cộng: đấu tố
*Đau nào bằng, khi song thân tù tội
Chốn xa xăm giọt lệ mẹ rơi đầy
Vì đâu nên nỗi: quê hương tan tác?
Kẻ tội đồ gánh tội với non sông!
*Rồi sau đó, miền nam đầy lửa khói
Giặc bắc vào với súng đạn nga, hoa
Giết chóc, pháo kích, đào hầm, phá hoại
Quân dân ta phải chiến đấu giữ nhà
*Máu lệ chảy, quê hương nhòa khói súng
Họ giết anh em, bợ súng đạn kẻ thù
Bao nhiêu trai trẻ, gục đầu ngã xuống
Hận bấy nhiêu lần, ơi hỡi quê hương!
*Rồi cũng mất, quê hương vào tay giặc
Giặc bám kẻ thù của dân tộc ngàn năm!
Dựa kẻ thù, giữ ghế đảng trăm năm?
Lịch sử sẽ ghi tội đồ vào trang sử !
*Xâm chiếm miền nam, bắt bao chiến sĩ
Tội tình gì, khi giữ nước yên vui?
Hơn chục năm, tù tội với nhục hình
Hờn sông núi, bao giờ nguôi được chứ?
*Cướp sạch bách, tiền tài, nhà cửa nữa
Vạn tiệm vàng, bao hãng xưởng lớn lao
Lấy lúa gạo, đem ra bắc cống triều
Dân nam khổ, đuổi rừng hoang chết đói..
.
*Năm 75 di tản thêm lần nữa
Mẹ nói rằng: Con tìm cách ra đi
Cho cháu con có cuộc sống tự do
Đời tươi đẹp như ơn Trời ban phát
*Tạ ơn mẹ, vượt biển khơi, sóng dữ
Xa mẹ già, lã chã giọt lệ rơi
Xa quê hương, bao kỷ niệm tuyệt vời
Đến chốn nào? Ai hay đâu biết trước?
*Người tị nạn, tôi luôn hằng giữ vững
Nước non tôi, bao thảm cảnh đau lòng
Ai đem chủ nghĩa cộng sản "đại đồng"
Vào quê tôi? Tôi oán thù chất ngất!
*Không bao giờ, tôi quay về quê cũ
Nếu đảng cộng sản chỗm chệ trên ngôi
Đưa nước tôi vào nô lệ cộng Tầu
Hội Nghị Thành Đô đang kỳ mất nước
*Nếu chúng ta đúng là người tị nạn
Hãy thực lòng khi có kẻ gian ngoa
Nói với ta: cộng sản đã không còn?
Thêu dệt những ảo hình và lôi cuốn
*Hãy nói với họ, tôi rành đảng cộng
Độc tài, đảng trị đã quá tanh hôi
Đảng cao cấp tiền muôn vàn, nứt đố
Mà dân tôi nghèo, xác đã khô queo
*Hãy nói với họ, ta không tin họ:
"Có nói không, không nói có, gian tà!"
Ta đã biết họ từ thời gia nhập
Cộng sản đại đồng ác độc Nga Hoa
*Hãy nói thẳng! Như những người công chính:
"Vạch mặt cộng nô, loài ngoạ qủy tinh ma
Luôn dối trá, xảo ngôn và độc ác
Hại dân lành, luồn cúi giặc thù xưa"
*Bao đớn đau khi quê hương tan nát
Những mộ buồn, những đói khổ lầm than
Đồng bào thờ ơ, non sông khô héo
Nhìn về Tổ Quốc, bao nỗi ngậm ngùi!
Thiên Kim
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét