NỤ HÔN VỘI
Chúng mình mở khẩu trang
Hôn nhau rồi đậy lại
Hơi thở trong không gian
Bỗng đậm mùi quan tái
Chợt một tiếng ho khan
Rồi cơn ho rũ rượi
Em ôm ngực than van
Yêu không còn đắm đuối
Vốn đam mê miên man
Em hỏi thầm anh hỡi
Đại dịch bao giờ tan
Khăn che mồm buồn tủi
Em không thấy mặt anh
Để thì thầm tiếng nói
Anh không thấy mặt em
Để nồng nàn hôn vội
Quà sinh nhật năm nay
Không hồng vàng, táo đỏ
Trái tim sẽ ngủ say
Trong cảm hàn buồn nhớ ...
CAO MỴ NHÂN
Bài Họa:
MƯA LÒNG
Trĩu nặng gói hành trang
Khi mô người trở lại?
Lặng lẽ đếm thời gian
Nốt nhạc sầu tê tái!
Húng hắng cổ như khan
Khiến hồn thêm rã rượi
Bây chừ chỉ vái van
Gội rửa tâm dừng đuối
Sóng bạc vỗ mơn man
Thuyền vương làn tóc búi
Hiểu đời lắm hợp tan
Mắt lệ thôi hờn tủi
Mơ ước được cùng anh
Đi, về thương quá đỗi
Ghi khắc nỗi niềm em
Cau trầu xin chớ vội
Thờ thẫn suốt chiều nay
Tiếng yêu nào dám ngỏ
Rượu chuốc mảnh tình say
Mưa lòng đan giọt nhớ...!
Như Thu
03/04/2020
TÌNH MÙA CORONA
Lặng lẽ gói hành trang
Chia tay bởi nghĩa vụ
Ôi cơn bệnh thế gian
Hoãn loạn rầu nhân loại
Gởi nụ cười khô khan
Hôn nhau chận lớp kính
Âm thầm chẳng khẩn vang
Nín tiếng ho nhè nhẹ
Nặng trĩu niềm hoang man
Bao giờ bệnh dịch dứt
Mưa cuồng bão gió tan
Chúng sanh bình tâm lại
Buốt nhói vì xa anh
Dâng sầu cuộn võng mắt
Dòng sinh nghiệp phải đành
Chỉ tại tình yêu đậm
Trống vắng thêm giờ này
Không sinh nhật bánh trái
Và ly rượu chúc say
Rũ rượi màn đêm xuống
Minh Thuý
Tháng 3/4/2020
NỤ HÔN MẮC NỢ
Như một kiểu thời trang
Tiền khẩu mình che lại
Nụ hôn sợ ăn gian
Cả non sầu biên tái
Dòng sông Cửu khô khan
Thiếu chốn đời mát rượi
Cổng u tình tháo van
Giọt lệ vào mắt đuối
Sóng không bờ mơn man
Sông xót lời ơi hỡi
Tình pha lê vỡ tan
Trong cơn ho viêm phổi
Lỗi không là bởi anh
Yêu nhau hôn và nói
Lỗi không vì do em
Nỗi nhớ nào chẳng vội ?
Cuộc tương phùng hôm nay
Cách ly,báo động đỏ
Khát rượu tình mơ say
Nụ hôn còn mắc nợ…
Lý Đức Quỳnh
4/3/2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét