Thứ Sáu, 31 tháng 12, 2021

CHỜ -- Thơ HUY VĂN

 

Vòng thời gian đang khép dần nhật nguyệt
Hồn chơi vơi qua vạn dặm trời mây
Đông lê thê buông giá lạnh phương này
gợi lòng nhớ phố phường xưa chung bước.

47 năm! Trên đôi bờ Ô Thước
là bóng quê nương đầu gió, chân mây
Gót viễn du tản lạc đến nơi này
nên sông núi mù tăm từ mấy độ.

Ngày cuối tháng, cuối năm! Từ viễn phố
hồn vọng ngân từng giai điệu thầm thì
Thời gian như lắng đọng với tà huy
cho Việt điểu ngậm ngùi khi lẻ bạn.

Vẫn là nỗi quan hoài qua năm tháng
thêm từng ngày trăn trở với đa đoan
Đêm rưng rưng chờ tháng lụn, năm tàn
để hy vọng chuyển mình thay áo mới.

Thuyền viễn xứ bao năm xa bến đợi
mãi về xuôi theo chớp bể, mây ngàn
Đợi chờ mùa sao rụng, đón trời quang
thấy đặc quánh một màu đen tang hải!

Đời vô lượng. Người dật dờ, khắc khoải
quanh quẩn trong lốc xoáy của trần ai
Ngày, tháng, năm, cứ thế lướt miệt mài
Mùa hạnh ngộ chờ thêm bao lâu nữa?!

HUY VĂN

Thứ Năm, 30 tháng 12, 2021

Vàng Phố Hội An - Thơ Lê Văn Trung

 

Phố quanh năm phố vàng áo thu
Những con đường nhỏ nằm bên nhau
Vói tay là chạm bờ vai ấm
Chân Cẩm Kim lòng đã Chùa Cầu
 
Chèo chưa khua thuyền đã sang bờ
Sông nằm im - sông nằm như mơ
Hình như con sóng còn im ngủ
Mây soi mềm như trời giăng tơ
 
Phố trong tôi như bài học thuộc lòng
Những vỉa hè hàng quán thân quen
Có ai qua phố mà không nhớ
Bàn chân bữa trước còn thơm hương
 
Phố trong tôi như một người tình
Phố vàng thu mà lòng ngát xuân
Mười lăm năm trở về qua phố
Phố vẫn hoàng thu áo lụa vàng.

 

 

Lần Trang Sách Cũ

 


Đêm ngồi lần mở từng trang sách

Chữ nghĩa cơ hồ đã phủ rêu

Ta thắp lòng soi nhòe vết mực

Người xưa lệ nhỏ ướt câu Kiều

 

Dòng sông tiềm thức chừng xao động

Vỗ mãi bờ xa cũng bạc đầu

Ai thả trôi theo mùa nước lũ

Nỗi niềm hoài cổ chảy về đâu?

 

Đêm ngồi lần mở từng trang sách

Thoáng bóng người về khóc dưới trăng

Cung kiếm rỉ hoen màu tang hải

Lòng ai lòng Bà Huyện Thanh Quan

 

Xin khắc vào tim lời tuế nguyệt

Câu thơ bầm máu lệ tiền nhân

Cúi xin ân sủng trời vô lượng

Thiên hạ nằm mơ chuyện thái bình.

 

Lê Văn Trung

(Viên Hướng gởi từ Úc) 

Thứ Tư, 29 tháng 12, 2021

HOA ĐÔ, ĐÔNG 2021 - Thơ Trần Công / Lão Mã Sơn

     

Đông Hoa Đô đến nay chưa có Tuyết

Chỉ có gió Đông lành lạnh ngoài song

Sương mịt mù bao phủ rừng Phong

Trên đường phố bộ hành vắng bóng .

 

Đông quê tôi khác ở Hoa Đô

Ra đường không mặc nhiều lớp áo

Trên gác trọ, nhìn Đông viễn xứ

Chợt nhớ Đông quê Ngoại ngày nào.

                Hoa Đô, 30-12- 2021

                Trần Công/Lão Mã Sơn

 


Thu đi Đông đến đã lâu rồi
Hoa Đô chưa có tuyết trắng rơi
Lão Mã Sơn cạn nguồn thi hứng
Không sáng tác thơ để tặng đời.

Không viết thì tui viết tiếp cho
Thơ hay, thơ dở, cũng đừng lo
Chỉ cần nhìn thấy năm, ba chữ
Mừng biết rằng ông "chửa xuống đò"

Hoa Đô, 28-12-2021
Trầng Công/Lão Mã Sơn



Thứ Ba, 28 tháng 12, 2021

Đầu Năm 2022 , Kính mời Qúi Thân Hữu thưởng thức Trà - Thơ Trần Quốc Bảo

 Trước Thềm Năm Mới

Kính Chúc Quí Thân Hữu và Bửu Quyến

TÂN NIÊN 2022, AN BÌNH HẠNH PHÚC

VẠN SỰ TỐT ĐEP VÀ TRÀN NIỀM VUI

******************************************************************************* 

Mời thưởng thức Trà Đầu Năm Mới và đọc chuyện hồi ký xưa

******************************************************************************** 

 

 TRÀ THIỀN   

Thơ Trần Quốc Bảo




Trà rót đầy ly, ngồi tịnh thiền (a)

Nhìn làn hơi khói nhẹ bay lên

Khơi tâm hàn sĩ, nhân duyên quán (b)

Trí huệ phiêu bồng, tới cõi tiên!

 

Vị Trà thanh khiết, thật vô lường

Thấm giọng, mùi thơm tỏa vấn vương

Thơm tự tâm trà, (nơi chẳng thấy!)  (c)

Muôn loài, hữu xạ tự nhiên hương.
 Nước, lửa, âm dương hiệp trợ trà ,


Ngẫm như trời đất dưỡng sinh ta.

Uống trà, mong có người tri kỷ,

Như Tử Kỳ, xưa gặp Bá Nha.

 

Ly ngọc ánh lên, một niệm suy

Mỵ Nương nhìn thấy bóng Trương Chi

Phút  giây chợt quán điều chân mỹ

Nhưng hận ... vì duyên đã lỡ thì!



Hàn sĩ cũng nhìn sâu đáy ly,

Ô kìa! ... hình bóng thật tinh vi

Bao la vũ trụ, nằm trong đó!

Tận đáy lòng người, nào khác chi!

 

Quán triệt nội tâm, Thiền giúp ta

Vun bồi thiện đức, diệt tư tà

An nhiên tự tại, lòng thanh thản,

Mở rộng vòng tay, sống vị tha.

 

Trần Quốc Bảo

Richmond, Virginia

Địa chỉ điện thư của tác giả:

quocbao_30@yahoo.com

 

 

(a)  Trà Thiền    : dùng cách uống trà để hành thiền

(b) Nhân duyên quán: xét nhân duyên, biết chân tướng của vạn vật

(c) Không nhìn thấy Tâm:  “ Tâm nhi bất kiến”   

Đông Ơi Đừng Vội - Thơ Phạm Phan Lang - Nhạc Mai Hoài Thu - Ca sĩ Đông Nguyễn


Lìa cành lá rơi
Thu qua mất rồi
Đông buồn sắp về
Hồn nghe tái tê

Đông ơi chậm thôi
Ta đang vẫn ngồi
Bên dòng nước cạn
Nghe chiều nhẹ trôi

Mây bay lững lờ
Thu buồn hắt hiu
Trời chiều dịu êm
Ta ngồi đợi đêm

Xa xa tiếng chuông
Nghe thăm thẳm buồn
Con chim lẻ loi
Nhìn quanh ngó quanh

Thu chưa muốn đi
Đông buồn vội về
Ta ngồi đợi mưa
Nghe cơn gió đùa....

PhamPhanLang 

2/12/2020


Thứ Hai, 27 tháng 12, 2021

TÂM NGUYỆN GIÁNG SINH - Thơ Ngô Minh Hằng


Thánh nhạc, đèn, hoa, ngát cõi trần
Giáng Sinh, Chúa đến gội hồng ân
Hang lừa, máng cỏ, nơi Người chọn
Mục tử, đàn chiên, kẻ Chúa cần
Khiêm tốn, hy sinh, hành thánh giáo
Nhân từ, đạo hạnh, đãi tha nhân
Năm châu, mừng Chúa, đời vui qúa
Riêng Việt Nam con vẫn khóc thầm

*
Riêng Việt Nam con vẫn khóc thầm
Vì loài cộng sản, lũ tà tâm
Đã gieo hận tủi, gieo tang tóc
Lại tạo oan khiên, tạo cát lầm
Miệng ngập yêu thương mà bất nghĩa
Lời ̣đầy tình cảm vẫn vô nhân
Chúa ơi, xin xót cho nòi Việt
Gìn giữ người đi cứu nước, dân

Ngô Minh Hằng

MUA DONG CUA EM - Thơ LÊ NGUYỄN NGA



 


Chủ Nhật, 26 tháng 12, 2021

Lời Nguyện Đêm Giáng Sinh - Thơ LÊ TUẤN

 

Đèn treo lấp lánh phố phường

Cây thông thắp sáng cung đường Giáng Sinh

Ánh sao rực rỡ lung linh

Đẹp như nơi chốn thiên đình Chúa ban.

 

Trầm hương lan tỏa ngút ngàn

Bài thánh ca nối cung đàn ngân vang

Lòng người ngây ngất mơ màng

Đêm đông lạnh lẽo, gió ngàn tuyết rơi.

 

Tháp cao đến tận mây trời

Hồi chuông vang tiếng báo thời gian qua

Phép màu rực sáng từ xa

Đêm nay Thiên Chúa sinh ra làm người.

 

Ngôi hai xuống thế từ trời

Nằm trong máng cỏ làm người thiện tâm

Muôn hoa lan toả hương trầm

Lòng trần ngấn lệ khấn thầm lời kinh.

 

Chắp tay cầu nguyện chân tình

Dâng vòng nguyệt quế một bình hoa xuân

Xót thương thân phận phù vân

Lời kinh sám hối vạn lần khóc thương.

 

Trải qua bao nỗi đoạn trường

Đường đời vạn nẻo vô thường thế nhân

Thương ai lòng vẫn phân vân

Mà quên ân sủng vạn lần nhớ ơn.

 

Đêm về ôm mối cô đơn

Đem buồn vào cuộc giận hờn ghét nhau

Năm tháng rồi cũng qua mau

Đông về hoa tuyết phủ màu trắng bay.

 

Giáng sinh ước nguyện đêm nay

Con quỳ lạy Chúa đẹp thay nhân từ

Xoá tan ngờ vực ưu tư

Cho con an phận sống như thánh hiền.

 

Ngoài đồng mục tử chăn chiên

Thảnh thơi vui bước đến miền thánh ân

Tình nơi xa sẽ đến gần

Trời xanh vọng tiếng chuông ngân an lành

 

Ngợi ca Thiên Chúa sáng danh

Tình yêu cứu chuộc chân thành cho nhau

Từ khi tiếng khóc mở đầu

Mẹ cho con biết cội sầu nhân gian.

 

Đời cho kiếp sống phũ phàng

Đổi thay vận hạn bàng hoàng trong tim

Sao em còn vội đi tìm

Khung trời màu tím hoa sim núi ngàn.

Dòng xuôi người đến hỏi han

Bên cầu sông chảy một đàn thiên nga

Trời cao tiếng nhạc hoan ca

Giáng sinh chào đón mọi nhà mừng vui.

 

Đem yêu thương xoá ngậm ngùi

Tình yêu Thiên Chúa đẩy lùi bóng đêm

Lòng nhân ái nối dài thêm

Ngôi hai Thiên Chúa hoá duyên làm người.

 

Xin đấng cứu thế nhận lời

Những người bất hạnh một đời tha hương

Vượt qua dịch bệnh không lường

Một đời no ấm bình thường ngày qua.

 

Xin cho những kẻ phương xa

Một nơi tạm trú mái nhà ấm êm

Đời người mộng ảo thâu đêm

Đoạn trường dâu bể mang thêm nỗi sầu.

 

Lòng con khao khát nguyện cầu

Cúi xin Thiên Chúa nhiệm màu ban ơn

Thế nhân qua hết đau buồn

Người yêu người đến cội nguồn tình thương.

 

Nhân sinh trong kiếp vô thường

Thiện tâm vui sống nhún nhường bình an

Tâm hồn mở rộng chứa chan

Chắp đôi cánh mỏng nhẹ nhàng bay xa.

 

Giáng sinh tiếng nhạc hoan ca

Vinh danh Thiên Chúa ngài là cứu tinh

Vòng tay mở rộng chân tình

Hồng ân Thiên Chúa an bình nhân gian.

 

Lê Tuấn

Lời nguyện đêm giáng sinh

December 23, 2021

Thứ Bảy, 25 tháng 12, 2021

Thơ Ý NGA

 


NGƯỜI TRONG SƯƠNG
Tuyết lấp lánh, mình em xua cơn lạnh
Bát ngát quanh là những ngọn thông xanh
Thú, khôn ngoan tìm chốn ấm ẩn mình
Em, dại dột mang máy hình săn ảnh.
 
Những hạt tuyết rơi trong sương mù mịt
Bao cành khô nhờ sương ẩm, nở hoa
Như Bạch Mai, một rừng! Đẹp ơi là!
Rừng Bạch Tuyết! Anh xem nè: tiên cảnh!

Ý Nga, 8.1.2009.





AI GIÀ CŨNG THẾ?
Ông không chì chiết, chỉ đay nghiến
Bô lão cao niên: con cháu phiền
Khi nhớ khi quên, bà lẩm cẩm
Lúc hờn, lúc giận nộ xung thiên!
*
Anh, mai cay đắng hay chua chát?
Nghe sóng hát rồi còn nhớ thơ?
Khi mắt sẽ mờ, anh có nhớ
Nụ cười muôn thuở anh tôn thờ?

Ý Nga, 13-10-2013.





QUÊ HƯƠNG THỨ BA
Rơi… rơi! Tuyết vẫn rơi… rơi…
Tám năm quen thuộc khung trời trắng tinh
Ra đường vẫn chỉ một mình
Đưa tay đón tuyết, tìm tình trên… cao.
 
Mười năm xa Ý*, ôi chao!
Vương vương nỗi nhớ, ngọt ngào niềm thương.

Ý Nga, 30.12.2008.
*Ý Đại Lợi [Italy]



MÁI NÓNG
*
Thương tặng các thiếu sinh Hướng Đạo
và các em học trò cô đơn.
*
Bà gãy càng, sứt gọng
Chuyện thẳng đem bẻ cong;
Ông cãi, gàn, lớn giọng
Gió nhỏ thành cuồng phong.
 
Con cái cùng nghe ngóng
Một cổ đeo lắm tròng
Mái ấm thành mái… nóng
Lửa phừng phừng bên trong.
 
Bầy trẻ thơ non lòng
Ngày ươm mầm hy vọng;
Đêm đợi chờ, ước mong
Trong bơ vơ lạc lõng.

Ý Nga, 15-10-2013.









SAO EM XÉ THƠ?
Những bản thảo thơ văn nằm chờ đợi
Hai mươi năm còn chẳng gợi tứ hay
Chữ còn đây, ý còn đấy nét bày
Sao làm lại vẫn vô hồn? Phế thải!

Ý Nga, 24.12.2021


TRỐN TUYẾT
Mùa đông giá, đêm rất dài, ngày ngắn
Đường đóng băng, chân trơn trợt lối đi
Sương mù trời, loang ẩm thấp dòng thi
Giấy cùng bút ngập ngừng trong mưa tuyết.

Ý Nga, 7.11.2008.