NGƯỜI TRONG SƯƠNG
Tuyết lấp lánh, mình em xua cơn lạnh
Bát ngát quanh là những ngọn thông xanh
Thú, khôn ngoan tìm chốn ấm ẩn mình
Em, dại dột mang máy hình săn ảnh.
Những hạt tuyết rơi trong sương mù mịt
Bao cành khô nhờ sương ẩm, nở hoa
Như Bạch Mai, một rừng! Đẹp ơi là!
Rừng Bạch Tuyết! Anh xem nè: tiên cảnh!
Ý Nga, 8.1.2009.
AI GIÀ CŨNG THẾ?
Ông không chì chiết, chỉ đay nghiến
Bô lão cao niên: con cháu phiền
Khi nhớ khi quên, bà lẩm cẩm
Lúc hờn, lúc giận nộ xung thiên!
*
Anh, mai cay đắng hay chua chát?
Nghe sóng hát rồi còn nhớ thơ?
Khi mắt sẽ mờ, anh có nhớ
Nụ cười muôn thuở anh tôn thờ?
Ý Nga, 13-10-2013.
QUÊ HƯƠNG THỨ BA
Rơi… rơi! Tuyết vẫn rơi… rơi…
Tám năm quen thuộc khung trời trắng tinh
Ra đường vẫn chỉ một mình
Đưa tay đón tuyết, tìm tình trên… cao.
Mười năm xa Ý*, ôi chao!
Vương vương nỗi nhớ, ngọt ngào niềm thương.
Ý Nga, 30.12.2008.
*Ý Đại Lợi [Italy]
MÁI NÓNG
*
Thương tặng các thiếu sinh Hướng Đạo
và các em học trò cô đơn.
*
Bà gãy càng, sứt gọng
Chuyện thẳng đem bẻ cong;
Ông cãi, gàn, lớn giọng
Gió nhỏ thành cuồng phong.
Con cái cùng nghe ngóng
Một cổ đeo lắm tròng
Mái ấm thành mái… nóng
Lửa phừng phừng bên trong.
Bầy trẻ thơ non lòng
Ngày ươm mầm hy vọng;
Đêm đợi chờ, ước mong
Trong bơ vơ lạc lõng.
Ý Nga, 15-10-2013.
SAO EM XÉ THƠ?
Những bản thảo thơ văn nằm chờ đợi
Hai mươi năm còn chẳng gợi tứ hay
Chữ còn đây, ý còn đấy nét bày
Sao làm lại vẫn vô hồn? Phế thải!
Ý Nga, 24.12.2021
TRỐN TUYẾT
Mùa đông giá, đêm rất dài, ngày ngắn
Đường đóng băng, chân trơn trợt lối đi
Sương mù trời, loang ẩm thấp dòng thi
Giấy cùng bút ngập ngừng trong mưa tuyết.
Ý Nga, 7.11.2008.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét