Thứ Sáu, 17 tháng 12, 2021

Màu Hoa Tôi Yêu - Thơ DƯ THỊ DIỄM BUỒN

 

Anh đến thăm em một chiều nhạt nắng
Bước quân hành theo cuộc chiến dằng dai
Trong việc làm đồng phục em màu trắng
Đóa bạch hồng anh cài lên tóc mây...
+
Từ dạo đó em yêu màu hoa trắng
Còn biển, rừng, sông, núi... anh thiết tha
Yêu vườn ruộng mênh mông vàng hoa nắng
Yêu trời xanh rực rỡ dãy ngân hà...
+
Anh mãi yêu thiên nhiên... nên lỗi hẹn
Để cho em thờ thẫn nỗi chờ mong
Hỏi gió, hỏi mây... bao giờ anh đến?
Bóng dáng em, anh còn có trong lòng!
+
Bởi hờn dỗi... em không thèm đợi nữa!
Không nhớ anh, đầm sen trắng nở hoa
Cũng chẳng vui... ông phát thư gõ cửa
Ghét ánh trăng thanh thoát trải quanh nhà...
+
“... Anh về rồi em ơi đừng hờn dỗi...
Yêu quê hương, yêu đời lính, yêu em...
Trót lỡ hẹn chưa về, anh chịu lỗi!
Sau hôn phối ta chung sống lâu bền...”
+
Hai mươi tháng mười hai,sáu mươi chín
Vương miện trắng anh cài tóc cô dâu
Hạnh phúc bên nhau niềm tin thánh thiện
Nguyện “Cùng cam cộng khổ” đến bạc đầu...
+
Giáng Sinh nay em khóc màu hoa trắng!
Màu trắng khăn sô phủ tóc buông dài...
Ngày vui trở lại... sao anh xa vắng?
Hoa tang chồng... em cài lên tóc mây!

Tệ xá Diễm Diễm Khánh An
California, Thu vũ Đông phong
Ngày 13 tháng 12 năm 2021
DƯ THỊ DIỄM BUỒN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét