Thứ Tư, 22 tháng 12, 2021

TÔI ĐI TỪ CÕI VÔ THƯỜNG - Thơ Hoa Văn

 

Tôi đi từ cõi vô thường

Băn khoăn từng mỗi đoạn đường bước chân

Mơ hồ thân thế thế thân

Bận lòng đôi chữ thơ trần thế đau

 

Mang thân cát buị dãi dầu

Nắng mưa sương gió biết đâu võ vàng

Ân tình mấy thuở xốn xang

Sông này bến nọ muộn màng chân đưa

 

Áo thơ kim chỉ thêu thùa

Lên non xuống biển mấy mùa gió mây

Chỉ là bọt biển sóng đầy

Trăm năm nặng một vai gầy sớm hôm

 

Năm đi tháng lại vui buồn

Bôn ba ngang dọc hơi mòn lắm khi

Bâng khuâng từ thuở non thì

Trắng tay từ thuở hàn vi đến giờ

 

Thơ hoa như đã trang thừa

Tròn câu thương ái gió mưa đẹp lòng

Tình đời nay đục mai trong

Tình thơ như đã vô cùng tơ duyên

 

Nâng niu chữ hậu chữ hiền

Chữ Tình chữ Nghĩa nỗi niềm riêng tư

Tôi cùng em một cõi thơ

Không danh không lợi giấc mơ tuyệt vời.


Hoa Văn

12/2/2021

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét