Thứ Năm, 25 tháng 3, 2021

Em Ơi Hãy Sống Hiên Ngang - Thơ Hồng Hà


Em chết lặng quay lưng nén khóc

Sợ hãi nhìn chết chóc tàn tro

Nhân quyền bác ái tự do

Chính nhân bạo lực đổi kho bạc tiền

 

Em hiểu gì khi nhìn cuộc chiến

Tiếng súng vang át tiếng khóc la  

Thân cha, xác mẹ thành ma

Em không khóc nổi, mắt nhòa máu tươi

 

Cuộc chiến tàn, cây sầu em tưới

Bao hận thù dấu dưới trời xanh

Đời em không giống cha, anh 

Cây sầu nô lệ quyết dành quyền nhân

 

Em nhân chứng, vì ai thân dấn

Dứt chiến tranh gây hấn hận thù

Không súng đạn, không nhà tù

Ước mơ đời mới thiên thu yên lành

 

Bao cám dỗ đời thường phải tránh

Không tham ô bè cánh, hại dân

Thương người như thể thương thân

Chúa yêu, Phật kính, tri ân thánh hiền

 

Khi em được rạng danh vinh hiển

Không bán dần eo biển, rừng cây

Giúp dân, giúp nước dựng xây 

Trong ngoài chung sức về đây một lòng

  

Chính trị không phải trò đập hỏng

Hay chơi chiêu giả đóng thánh nhân

Tung đông, ôm bắc dần dần

Công tư thành một, vinh thân gia phì..!

 

Của dân góp xin đừng phung phí

Đừng đem nuôi thổ phỉ đười ươi

Khi em cần lắm tiếng cười

Vui cùng bạn học điểm mười... mai sau

 

Làm sao thấu, biết làm sao thấu

Bao bất công nung nấu tâm can

Em ơi hãy sống hiên ngang

Khi thời cơ đến, viết trang sử vàng.

  

Hồng Hà

05-10-2019

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét