Thứ Sáu, 12 tháng 3, 2021

Biển Tình - Thơ Đặng Hoàng Sơn & Thơ hoạ Chiêu Lê - Bửu Truyền

 

BIỂN TÌNH

Giữa biển tình, anh đứng buồn thiu

Nghe lòng rưng rức nhớ thương nhiều

Em đã từ lâu quên tình cũ

Còn nhắc làm gì thuở dấu yêu?

Dấu yêu một thuở mấy ai quên

Từng vần thơ ngọt tợ môi mềm

Nụ hồng, mắt biếc em mười sáu

Đôi chín, anh vừa tập tễnh yêu.

Biển tình em đã giết đời anh

Một bước sa chân, biệt cõi trần

Bơ vơ hồn phách, tìm đâu thấy

Ghềnh đá nơi mình ghi dấu chân...

 

Đặng Hoàng Sơn

 

Đáp Biển Tình 

 

Có thì khai có khó chi đâu 

Ghềnh đá hay là hốc hang nào

Muốn ấy thì cứ lăn ra ấy 

Ai dám rầy rà cái anh râu!

 

Kỷ niệm vòng quanh cái biển tình 

Hình như ai cũng có riêng mình 

Có hỏi Bề Trên chưa mà dám 

Ngồi vuốt râu kể lễ linh tinh 

 

Thỉnh thoảng cũng mong gặp lại nhau 

Ngặt vì Cô Vịt tạo mưa ngâu 

Nên tui với ấy đành  xa cách 

Chờ hoài chưa biết đến bao lâu

 

Chiêu Lê

 

Tình Biển

(Họa bài Biển Tình)


Chim chiều khói sóng biển buồn thiu

Tiếng gọi vương mây sương xuống nhiều

Mòn mỏi kiếm tìm hình bóng cũ

Khắc tim trên đá trái tình yêu?

 

Tình lỡ nên tình quá khó quên

Sóng theo đuổi sóng bước chân mềm

Tình đầu em chớm năm mười sáu

Mười chín anh vừa thắm dấu yêu.

 

Cánh buồm căng gió biển tình anh

Ai nhớ thương ai ngấn lệ trần

Bóng dáng em yêu nào có thấy

Chênh vênh gành đá dấu rêu chân...!

 

bửu truyền


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét