Chủ Nhật, 14 tháng 3, 2021

Thơ đông hương tôn nữ

  

NẮNG RƠI
  
Trên cao nắng rớt xuống ngày
con chim sáo cũ, nhớ bầy mùa qua
vắng hoe nụ lá ngủ, chờ
sắp Xuân, chỉ lũ tầm ngơ ngáo buồn
*
Tâm hồn băng giá, rỉ han
vết trầm tư vỡ, cong vênh tầm nhìn
lướt tay, dạo thử phím câm
thời gian phó mặc bụi hồng làm vua
*
Phủ buồn nốt lặng, thiển thô
mọt mê gặm phím, vô tư đêm ngày
trên cao, nắng rớt cuối trời
qua song cửa sổ, thơ Người vọng âm
*
Chỉ vài hôm nữa là Xuân
nắng chưa đủ ấm độ nồng nàn hôn
nên chi tim vẫn phong trần
giá băng tím lạnh nguyên hồn thơ tôi
*
Tay buồn cuỗm ít làn mây
che cười đẫm lệ đầy vơi quanh tròng
 
đông hương
 
Trên cao nắng rớt xuống ngày
con chim sáo cũ, nhớ bầy mùa qua
vắng hoe nụ lá ngủ, chờ
sắp Xuân, chỉ lũ tầm ngơ ngáo buồn
*
Tâm hồn băng giá, rỉ han
vết trầm tư vỡ, cong vênh tầm nhìn
lướt tay, dạo thử phím câm
thời gian phó mặc bụi hồng làm vua
*
Phủ buồn nốt lặng, thiển thô
mọt mê gặm phím, vô tư đêm ngày
trên cao, nắng rớt cuối trời
qua song cửa sổ, thơ Người vọng âm
*
Chỉ vài hôm nữa là Xuân
nắng chưa đủ ấm độ nồng nàn hôn
nên chi tim vẫn phong trần
giá băng tím lạnh nguyên hồn thơ tôi
*
Tay buồn cuỗm ít làn mây
che cười đẫm lệ đầy vơi quanh tròng
 
đông hương

 
 CHÀO BUỒN NỖI NHỚ
  
Loay hoay giữa tháng Ba rồi 
sắp băng bó vết thương Người nay mai 
trời hôm nay nắng không vui 
Autan mang lại nỗi hoài niệm nhau
 
Nỗi buồn ...ngày một chiêm bao
không Người là cả vại sầu nặng vai
đêm đêm cảm xúc ào đầy
ôm tôi trong trọn vòng tay rất tình
 
Chào buồn, mặn vỡ lung linh 
trên khung ngày tháng, chao chênh lưng chừng 
xiết  chặt tay túi vấn vương
cho đừng để nhớ cầm cương ngựa cuồng
 
Loay hoay ngoảnh kiếm điệu buồn
rủ tôi xiêm áo, hành hương phù trầm
rồi mai đóng cửa dư âm
ngồi chờ rung cảm ghé thăm...ngồi chờ
 
đông hương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét