Tìm em, tình mãi lang thang
(Họa)
Bửu Truyền
Theo ráng chiều thuyền trôi về bên ấy
Mây bềnh bồng trên sóng vạn trùng ba
Em cúi mặt ướt áo tà che đậy
Tim in hình ai, mắt bóng quê nhà.
Đêm thao thức, ngày mộng tình bén rễ
Biển mặn trời xanh, lòng nặng ân tình
Anh chẳng ước được rừng vàng bạc bể
Em trung trinh giữa sóng biển lênh đênh.
Em son sắt dẫu tình mình tuyệt vọng
Anh thủy chung cho mãi tóc pha sương
Lưng mỏi gối chùn, tay tê chân cóng
Mong ngày về gặp lại trên quê hương.
Bên nhau kỷ niệm ngàn trùng muôn ức
Dù nghèo mà vui, danh lợi chẳng màng
Thương với nhớ ngày trông đêm thức
Đợi em? Tìm em? Ta mãi lang thang!
Bửu Truyền!
THÊNH THANG NỖI CHỜ
Xin được ở cùng em nơi chốn ấy
một chốn đời phẳng lặng những phong ba
để nước mắt là cõi tình che đậy
dẫu nguồn sông cuối bãi vẫn quê nhà
xin được giấu chút buồn không cội rễ
có gì đâu ngày tháng vẫn vô tình
đời cứ phải cuốn vào dâu bể
bước chân nào lưu lạc mãi lênh đênh
mềm môi uống ngụm sầu xưa vô vọng
tóc đã phai, màu mắt cũng trăng sương
những ao ước như mùa đông lạnh cóng
hỏi bao giờ tìm gặp chút dư hương
dòng thơ cũ không còn trong ký ức
em mang theo trong cay đắng muộn màng
biển vẫn đợi con sóng về thao thức
khung buồn xưa nỗi đợi vẫn thênh thang.
Mạc Phương Đình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét