Thứ Hai, 20 tháng 4, 2020

ENRICO MACIAS (Adieu Mon Pays) - Từ giả Quê hương - Thơ Nguyễn Vĩnh Giao



ADIEU MON PAYS
J'ai quitté mon pays, j'ai quitté ma maison
Ma vie, ma triste vie se traîne sans raison
J'ai quitté mon soleil, j'ai quitté ma mer bleue
Leurs souvenirs se réveillent, bien après mon adieu
Soleil, soleil de mon pays perdu
La ville blanche que j'aimais, des filles que j'ai jadis connues
J'ai quitté une amie, je vois encore ses yeux
Ses yeus mouillés de pluie, de la pluie de l'adieu
Je revois son sourire, si près de mon visage
Il faisait resplendir les soirées de mon village
Mais du bord du bateau, qui m'éloignait du quai
Une chaine dans l'eau a claqué comme un fouet
J'ai longtemps regardé ses yeux bleus qui fouillent
La mer les a noyés dans le flot du regret
                                                Enrico Marcias

TỪ GIÃ QUÊ HƯƠNG
Xa quê hương, xa ngôi nhà yêu dấu
Sống lất lây đời vô nghĩa ê chề
Trời rực nắng hồng, biển xanh dậy sóng
Xa lâu rồi, kỷ niệm vẫn quay về
Nhớ mặt trời của quê hương đã mất
Thị trấn tôi thương, đám bạn thân quen
Tôi còn thấy đôi mắt người yêu dấu
Nhạt nhòa nước mưa trong buổi chia xa
Tôi còn thấy nụ cười nàng rạng rỡ
Thắp sáng phố phường những buổi chiều tà
Trên con tàu đang đưa tôi rời bến
Nước bắn lên quất như ngọn roi đau
Tôi sững nhìn mắt nàng  xa vời vợi
Biễn nhận chìm trong luyến tiếc u sầu
                      Nguyễn Vĩnh Giao

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét