Anh chị gặp nhau trên đường lưu lạc
Buổi chiều xứ người không nắng không mưa
Anh thấy lại trời quê hương trong mắt
Chị kể chuyện buồn năm ấy xa xưa
Câu chuyện nào đau nát lòng đoạn cuối
Chị kẻ cuối cùng vở kịch trần gian
Chồng con ra đi một đêm tan tác
Chị đứng giữa đời nhìn cảnh hợp tan
Cũng buồn như anh sầu xây mộ đá
Vợ con bên trời biền biệt tin yêu
Bao năm thu về cỏ vàng lá úa
Anh nhìn ngày qua thương nhớ chín chiều
Anh chị gặp nhau từ đây tình muộn
Mưa nắng sáng chiều san sẻ áo cơm
Anh thấy trời Đông có thêm chút nắng
Chị đón Thu về trong ánh trăng đêm
Anh chị gặp nhau như mây thêm gió
Như lá thêm xanh, như núi thêm vàng
Chị gối muộn màng tóc đen vai phủ
Tóc anh bạc màu, trăn trở miên man
Tháng Tư mùa Xuân một ngày gió lớn
Mưa bão kéo về xơ xát vườn hoa
Anh nhận được tin vợ con qua được
Chị gượng chia vui cười nói qua loa
Chị đi về đâu đường dài hun hút
Thôi trả anh về tình cũ nghĩa xưa
Chị bán anh mua chợ chiều đã mãn
Buổi chiều Chị đi không nắng, không mưa
NL (tháng 4, 1980)
Hay! Cảm động!
Trả lờiXóa