Hăm chín tháng tư lại đến rồi
mây ngoài kia xám lịm hồn tôi
năm xưa nuốt nghẹn lời ly biệt
khúc quạnh tâm hồn, nhớ mãi thôi
năm ấy, tóc tang vạn tủi sầu
sinh ly tử biệt triệu người đau
con tàu lây lất trong cơn lốc…
để lại muôn đời vết thẹo sâu….
Tưởng niệm…miên man giấc mộng xưa
bốn lăm năm đã thấy gì chưa?
nghẹn ngào nhỏ lệ trong câm lặng
gửi nén huơng lòng trong nắng trưa
Không định ra đi, …. lại bỏ nhà!
từng thề: “cương quyết sẽ không xa
quê cha đất tổ luôn gìn giữ!”
giờ chỉ làm thinh ngẫm chuyện qua …
Còn lại gì đây giữa có không ?
ngày đi năm ấy tái tê lòng
ấp ôm trong mộng bao hy vọng
rồi cũng bay theo thoáng bụi hồng ….
Và nhớ câu ca đã thuộc lòng ….
đậm tình yêu nước chở đầy sông
đất đai còn đó …bao năm nhỉ ?
giữ vững bao đời… nay diệt vong ?
Phải đổ đi bao nhiêu máu xương ?
để cho người cảm nhận tình thương ?
chỉ còn biết gửi, gieo tin tưởng
Thế hệ mai sau lại lên đường ….
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét