Thứ Năm, 2 tháng 4, 2020

Hai Thế Hệ Một Niềm Tin - Thơ Nguyễn Đình Hòa





Tuy chúng ta sinh ra khác thế hệ
Nhưng cội nguồn chỉ một mẹ Việt Nam
Anh ngày xưa, lòng dũng cảm can trường
Quyết bảo vệ vùng trời Nam đất Việt

Mười mấy năm trong lò giam oan nghiệt
Thân chẳng toàn thân, người chẳng toàn người
Hoa tự do vẫn nở rộ trên môi
Yêu dân chủ, đấu tranh ngời bút thép

Thuở tôi biết yêu, tình yêu cao đẹp
Yêu tự do, dân Việt sống thanh bình
Yêu dòng sông, đồng lúa trổ mênh mông
Lời mẹ dạy: Quên mình cho tổ quốc!

Mất quê hương hồn núi sông bật khóc
Tôi ngậm ngùi cảnh dân tộc ly tan
Mối tình đầu rồi cũng vội dở dang
Tim tan vỡ, lòng hoang mang khờ dại

Sống nơi đây với quãng đời còn lại
Đêm từng đêm, nuối tiếc mãi quê hương
Thức giấc trở mình, nhớ nhớ thương thương
Thương nhiều lắm mẹ Việt Nam yêu quý

Chiến sĩ Cộng Hòa, anh là Dũng sĩ
Vì tự do dân chủ đã quên mình
Trang sử vàng in đậm chiến công anh
Dân tộc Việt vinh danh anh mãi mãi

Một niềm tin, Hồn Việt Nam sống lại!
Quê hương là nguồn cội của tình yêu
Dù thân anh như bóng ngã về chiều
Nhưng niềm tin yêu vẫn còn vững mạnh

Mỗi chúng ta hồn chia xa hai mảnh
Nửa mảnh quê hương, nửa mảnh xứ người
Mảnh xứ người nung sôi niềm tin mới
Nửa mảnh quê hương trổi dậy đấu tranh

Thế hệ này chung ước vọng tôi anh
Giành độc lập, tự do cho nhân loại
Nơi quê hương biết bao người mong mỏi
Một ngày về, nối lại mảnh hồn ta

Nguyễn Đình Hòa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét