Thứ Hai, 6 tháng 4, 2020

Cô VI - Thơ Trợ Quang Nguyễn




C̀ô Vi nó lượn nơi không trung
Ćô th́ích ñhững aí cố bó̀m cùng
Cô hít cô hun nơi tim phổi
Cô sờ cô vuốt, chạy lung tung

Đẹp lão như tui phải ngồi nhà (đừng̀ cười nghen)
Bình minh quá đẹp chẳng dám ra
Rủi mà cô hít , phiền con, vợ
Nhiễu loạn tâm can tui hoá ma

C̀ô chẳng chừa ai trẻ lẫn già
Bà con tuân lệnh chớ đi ra
Ngồi nhà chịu khó thời gian ngắn
Xã hội bình yên ta hát ca./-

Trợ Quang Nguyen.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét