Thứ Sáu, 17 tháng 4, 2020

30 THÁNG TƯ, THƯƠNG VỀ NHỮNG NGƯỜI VỢ TÙ CẢI TẠO NĂM XƯA - Thơ Hồ Công Tâm - Nguyễn Nhơn



THÁNG TƯ ĐẦU BẠC

Tháng Tư gấp vội khăn tang
Thấy trang sách cũ hai hàng lệ rơi
Ngó mây nước... dạ rối bời
Đi thời nghẽn lối, ở thời... đắng cay!
Tháng Tư ôi tháng Tư này
Đành thôi gãy súng... trắng tay chẳng ngờ!
Chồng đi cải tạo... Bơ vơ
Vợ nhà tần tảo đợi chờ héo hon!
Tháng Tư đen ngậm bồ hòn
Mất nhau từ đấy... Biển, con sóng gào!
Còn chăng là gió trăng sao
Bể dâu tan tác, non cao hận thù ?!
Tháng Tư buồn thấu thiên thu
Người thua kẻ thắng ngục tù đọa nhau!
Giờ đây mới rõ vàng thau
Thương ai đầu bạc qua cầu... Tháng Tư!

April 16th 2020
Hồ Công Tâm

MÙA ĐÔNG DƯỚI RẶNG TRƯỜNG SƠN

Mùa Đông Trường Sơn
Có nắng vàng hiu hắt
Tiếng tù ca ủ ê
Suối A mai chảy dài ra Bến Ngọc
Đường ta đi qua Dốc Phục Linh
Đường ta đi, đường nghĩa, đường tình
Đường đi hạnh phúc, chúng mình đấp xây”(*)
Hạnh phúc nào đâu thấy
Những tang thương và tủi nhục
Của người thua trận ngậm ngùi
Đào đấp con lộ ngoằn ngoèo
Lượn quanh chân núi
Để xe trâu đưa đón
Những người vợ tù Miền Nam
Ngàn dặm tìm gặp mặt chồng
Trèo đèo, vượt suối, sang sông
Gánh gạo nuôi chồng, nước mắt rơi rơi”(**)
Nhìn “những gót chân ngày xa xưa
Sợ lấm trong bùn khi mưa”(***)
Ngày nay đâu còn nữa
Chỉ còn những bàn chân chai sạn
Tảo tần nuôi bầy con nhỏ dại
Chắt chiu chút ít quà
Mỗi năm đôi lần
Gởi bù đắp cho chồng, tù nơi xa
Mùa Đông Trướng Sơn lạnh lắm
Chiếc áo ngự hàn năm cũ
Biết chồng có đủ ấm hay không?

Nguyễn Nhơn

(*) Thiếu tá Đạt, Tiểu khu Bình Tuy
(**) Thơ Bình Dương
(***) Nhạc: Tôi đưa em sang sông

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét