Áo trắng em về trong nắng trong
Tình thơ sầu muộn cất bên lòng
Dấu cả trời yêu sau ánh mắt
Khiến hồn thiên hạ mãi long đong
Áo trắng như là sương tuyết bay
Rừng thu bỗng lạnh, lá thêm gầy
Thời gian như chậm thêm vài khắc
Để rượu tuy nồng, mãi chẳng lay
Áo trắng! Trời ơi! Trắng như thơ!
Dường như Lý Bạch vẫn mong chờ
Dường như thơ tự bao ngàn kiếp
E lệ núp vào trong giấc mơ
Áo trắng hay là hư ảo đây?
Phải em? Mộng mị vẫn dăng đầy?
Phải ta? Ngây ngất bình hương cũ
Vẫn đợi em về ôm ấp say…
Chu Tất Tiến.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét