Bùa chẳng ném vào tôi
Lại cứ nhằm quăng vào người đấy
Cả đời người ta nợ đậy
Luyện xong bùa rồi mắc khổ thôi...
Ừ. Chẳng chịu tin tôi
Cứ đong mẽ người bóng bẩy
Cứ dụ miệng cười bóng nhẫy
Líu quíu mớ ba mớ bảy
Rắn rồng rồng rắn lên mây...
Biết không
Men đủ thì rượu mới nồng
Than vừa thì lửa mới đượm
Phải áo quần đâu mà thử ướm
Tình yêu không phép cộng trừ...
Ừ đợi qua ba mùa lũ
Ừ chờ sắp bốn mùa đông
Nụ cười chừng như đã gượng
Người còn mải luyện bùa yêu...
*.
Hà Nội, chiều 10 .08.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét