Tôi ra đời ở đó,
Tiên Phước trầm cung mơ.
Tôi yêu từng cây cỏ,
Tình quê hiền đơn sơ.
Những ngày Xuân mây tạnh,
Chiều Hè trên nương dâu.
Đồi Thu mùa sim chín,
Đông về dưới đồng sâu.
Bốn mùa cây hoa lá,
Ngõ Đá cài sương mơ.
Ru hồn người đi qua,
Dẫu một lần vẫn nhớ!
Ôi! giòng sông tuổi nhỏ,
Đá Giăng sầu chân ai.
Khi từng in dấu bước,
Trên cỏ mềm sương mai.
Nắng chiều rơi trên cao,
Dưới hiên nhà bên võng.
Bà mẹ quê chất phác,
Ngọt ngào câu ca dao:
Từ ngày chinh chiến thê lương,
Lệ rơi máu đổ mà thương dân mình!
Lời ru vang xóm Vườn Đình,
Mênh mông trời bể nặng tình nước non!
Tôi ra đời ở đó,
Tiên Phước trầm cung mơ.
Tôi yêu từng cây cỏ,
Tình quê hiền đơn sơ!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét