Thứ Năm, 26 tháng 11, 2020

Chiếc áo - Thơ Trương Xuân Mẫn


Sinh nhật em, anh mua hai chiếc áo.

Một chiếc tặng em và một tặng… anh.

Tính ẩn dụ thường mang trong quà tặng:

Mặc áo vào ta lại nhớ nhau thêm.

 

Đi mua áo dù không có em theo,

Mà sao vừa vặn vòng tay ôm.

Khi xa anh đo bằng cách điệu,

Khi gần anh thuộc nét thương yêu.

 

Chiếc áo không đính hạt kim cương

Nhưng lóng lánh nụ cười, thoảng chút hương

Chiếc áo không sang như vàng bạc

Nhưng có sắc hồng của trái chín cây.

 

Chiếc áo làm duyên truớc gương soi,

Nhân đôi niềm vui tăng đôi nụ cười.

Em xoay hai hướng tự nhiên thành

Bốn hướng, hướng nào cũng ngả hướng anh.

 

Người xưa ‘yêu nhau cởi áo cho nhau’,*

Nay ta yêu nhau lấy áo mặc vào.

Chẳng phải qua cầu, không cần nói dối,

Mà vẫn thật thà thuộc khúc dân ca.

 

Chiếc áo mới thơm tho tình lứa đôi

Đã bao năm rồi mà ngỡ hôm qua.

Chiếc áo mặc vào… chiếc áo cởi ra…

…Ta  lại yêu nhau như thủa ban đầu.

 

Em ơi giữ giùm anh  chiếc áo

Dẫu có sờn vai, có bạc màu.

Ngày sau bước già đời nghiêng ngả

Ta còn bấu aó dắt diù nhau… 


Trương Xuân Mẫn  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét