Thứ Bảy, 14 tháng 11, 2020

EM LÀ PHƯƠNG HƯỚNG - Thơ Trúc Lang OKC


Có phải Em  phương hướng mặt tròi hoang ?

Khiến nhan sắc trong tim Ta nhảy múa !

Những ánh mắt vầng trăng khuya đốt lửa,

Hay mặt hồ sóng vỗ đến vô tâm,

Thời gian say bay bổng cả dư âm

Biến vẻ đẹp thiên thần thành vũ trụ.

 

Tình trong gió trong sương Ta lãng tử ?

Đôi mắt Em thế giới mở toang trời !

Hay tóc mây cài vương niệm chơi vơi ?

Với năm ngón thơ buồn vây kín mộng,

Sắc vô ảo ? Dư âm nào ! Tượng Sống ?

Để mộng mơ bật sáng rợn tinh cầu !

 

Em là phương hướng bước lạc loài sâu ?

Miệng ngậm mút muôn ngàn câu Cổ Ngữ ,

Những ngọn chữ trôi theo dòng nước lũ ,

Đi về đâu ? Hoang dã Gái Liêu Trai !

Ta săn tìm một vết nhớ hình hài,

Dáng người tóc mây ngây thơ bé dại.

 

Hay khoảng cách vô hình Em khép lại ?

Để mơ hồ đi giữa ảo mênh mông !

Ngày Ta nuôi tóc đêm trắng mùa Đông,

Giấu trong kẹp bao thời gian bão tố,

Hình ảnh ấy như mưa bay lá đổ,

Trong trái tim, trí nhớ, một không gian!

 

Đôi mắt Em là cả một Thiên đàng ?

Sắc vô tận ngàn năm chưa sánh đổi !

Hoa Địa ngục trên đồng lầy nước lội,

Sương buông lời ai oán buốt tim gan,

Trường sinh say ánh sáng vẫn chưa tan ?

Khiến Ta có hướng đi Chân, Thiện, Mỹ !!!

 

TRÚC LANG OKC

Đông Canh Tý 2020 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét