Thứ Tư, 11 tháng 11, 2020

CHƠI VƠI THUYỀN MỘNG - Thơ Trần Quốc Bảo

 

Sông Gia định, bắc nhịp cầu thương mến

Nối đường tình, cho anh đến với em

Ngôi Thánh Đường, mỗi chủ nhật êm đềm

Bỏ Chí Hòa, sang Thị Nghè, xem Lễ

 

Em thánh thiện, như một cành thiên tuế

Chắp hai tay, trước Đức Mẹ Đồng Trinh

Lời yêu đương, đã chẳng dám ngỏ tình

Chỉ ngây dại, ngắm nhìn em cầu nguyện!

 

Thế mà Chúa, đoái thương hồn mê luyến!

Ban hồng ân cho hai đứa yêu nhau

Khởi cuộc tình, bởi ơn phúc nhiệm mầu

Trong im lặng, mà nói nhiều, em nhỉ!

 

Chúa gửi đến, những ân nhân cao quí

Chị Diễm, Cô Mến, Bác Thái, anh Châu :

Kết hiệp chúng mình, thành Chú Rể, Cô Dâu

Tiếng sét ái tình! - Nụ hôn hạnh phúc!

 

Các Vị ân nhân, nay xa trần tục

Còn lại bây giờ, hai chúng ta thôi

Nhịp cầu ái ân, vào dĩ vãng rồi

Nhà thờ Thị Nghè, nằm trong kỷ niệm

 

Kể cũng lạ, quê hương cùng Phát Diệm

Tình như mơ, mà tuyệt diễm em ơi!

Địa cầu tròn, mình ghé bến khắp nơi

Sáu mươi bốn năm, chơi vơi thuyền mộng!

                         

          Richmond, Nov..4, 2020 
           Trần Quốc Bảo
                  Richmond, Virginia
             Địa chỉ điện thư của tác giả:
            quocbao_30@yahoo.com

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét