Thứ Sáu, 4 tháng 5, 2018

Người trên non - Thơ Nguyệt-EmXưa



Em không vui sao em khóc
Đêm trăm năm mặn nồng
Con cá còn ở trong suối
Con nai còn ở trong rừng
Mình khóc vì mình tiếc
Năm xưa con bò chưa lớn
Con trâu chưa cày
Con heo còn nhỏ chưa như bây rày
Để cưới anh
Cái rẫy cái nương lúa xanh
Con thú chúng nhảy loanh quanh ven rừng
Anh không giỏi săn giỏi bắt
Chỉ biết một đường
Sinh con đẻ cái
Ba năm sau mình chán người rồi
Cái rẫy cái rừng một tay mình lấy
Thì thôi ai về làng nấy
Người trả cặp bò với con lợn tròn nũng tròn na
Ui mình ơi lấy đâu ra trả lại cho mình
Nếu mình đòi của cưới tôi về
Thì mình trả lại cái mà ba năm trời
Hằng đêm tôi rót cho mình
 Giàng ơi! là Giàng
Người nhát như cú thua con thú trên rừng
Tại mình cưng mình chịu
Chừ mình hất tôi đi
Mình trả tôi cái nước sướng tôi đi tất thì
Con Vợ đứng ngẫn tò ti
Cái ấy có nước bó tay. mình huề


Nguyệt-EmXưa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét